Sau ca phẫu thuật dây chằng gối hồi đầu tháng 4 vừa qua, tiền vệ Nguyễn Tuấn Anh đang tập hồi phục tại Seoul (Hàn Quốc). Những ngày thui thủi một mình ở xứ người, Tuấn Anh không tránh khỏi cảm giác nhớ quê nhà và sân cỏ.
Thời gian này, người viết thường xuyên gọi điện sang hỏi thăm và động viên Tuấn Anh, vì biết anh có một mình ở Hàn Quốc. Chàng tiền vệ của HAGL cho biết, do ở Hàn Quốc vài tháng nên sau khi xuất viện anh đã thuê một căn hộ gần phòng tập hồi phục do các bác sĩ ở Hàn Quốc giới thiệu. Phòng tập cách căn hộ của Tuấn Anh khoảng 700m, anh có thể chống nạng đi bộ đến tập hồi phục ngày 2 buổi sáng và chiều.
Tuấn Anh kể: “Phòng tập gần nên khá tiện vì có thể đi bộ. Nhưng mấy ngày mưa cũng hơi phiền vì phải chống nạng nên không thể cầm dù che mưa, còn nếu đi taxi do khoảng cách gần quá sợ bị tài xế… mắng. Thế là em đành nằm nhà ngắm mưa”.
Chiều nay, lúc tôi gọi sang, Tuấn Anh đang chuẩn bị bước vào buổi tập. Anh bảo mỗi buổi tập đều có chuyên gia theo dõi và hướng dẫn. Cuối buổi có người xoa bóp gối (nơi vừa phẫu thuật) để tiến trình hồi phục được tốt hơn.
HLV Park Hang Seo đến thăm Tuấn Anh khi vừa phẫu thuật xong tại Hàn Quốc
Tuấn Anh cho biết, chỗ anh ở cũng gần khu ngoại ô Seoul nên khá yên tĩnh. Ở đây có đầy đủ siêu thị, hàng quán ăn uống nên rất tiện. Hàng ngày, chàng tiền vệ của đội bóng phố Núi ăn trưa ở quán, nhưng buổi chiều lại bước vào bếp để nấu những món ăn yêu thích, một phần cũng để tiết kiệm tiền vì ăn uống bên ngoài khá đắt đỏ.
Tuấn Anh chia sẻ: “Em thường nấu những món như canh cải, rau xào, trứng chiên, thịt chiên hoặc kho, đậu hũ chiên… đều là những món đơn giản, không quá khó cho một cầu thủ vào bếp. Còn ăn bên ngoài em thích ăn món Nhật và gần nhà có quán Nhật khá ngon, hợp khẩu vị hơn món Hàn”.
Những ngày qua một mình thui thủi nơi đất khách khiến chàng tiền vệ trẻ của HAGL không tránh khỏi cảm giá nhớ quê nhà, nhất là những chiều cuối tuần. Tuấn Anh tâm sự: “Nói thật là em không nhớ nhà vì sống xa nhà từ nhỏ, nhưng lại nhớ anh em đồng đội ở HAGL lắm. Bên này vào cuối tuần em đều tìm xem những trận đấu của đội nhà cho đỡ nhớ, nhưng sau đó lại cảm thấy buồn và nhớ nhiều hơn!”.
Nhớ đồng đội, nhưng Tuấn Anh lại khá lười gọi điện và thường quăng điện thoại lăn lốc ở một xó nào đấy. Anh thường xuyên bị các đồng đội Thanh Hậu, Thanh Tùng, Hồng Duy, Văn Sơn… mắng mỏ vì cái tội “gọi điện sang hỏi thăm, nhưng hiếm khi nghe máy”.
Tuấn Anh luôn mơ được ra sân thi đấu
Hôm nay, lúc trò chuyện, Tuấn Anh đã chia sẻ âu lo: “Sắp tới vòng tứ kết Cúp QG, đội HAGL lại đụng ngày Hà Nội FC. Cửa này khó quá, chẳng biết anh em có vượt qua được để tiếp tục có mặt ở bán kết không?”.
Những lúc rảnh rỗi, Tuấn Anh thường xem phim, nghe ngạc và rất mê đọc truyện. Hỏi anh có ra ngoài thăm thú thủ đô của Hàn Quốc hay không, Tuấn Anh chia sẻ: “Do chấn thương, phải đi nạng và bó nẹp cố định nên cũng không tiện đi đâu cả. Thỉnh thoảng lúc đi tập hay đi siêu thị mua thực phẩm, một số đồng hương người Việt bên này cũng nhận ra và đến hỏi thăm, xin chụp ảnh cùng. Cảm giác cũng vui vui…”.
Lúc tôi chuẩn bị cúp máy để Tuấn Anh bước vào buổi tập hồi phục, chợt chàng tiền vệ trẻ này thốt lên: “Em nhớ sân cỏ và thèm cảm giác được xỏ giày ra sân quá anh ạ. Mấy ngày qua em toàn mơ thấy mình được ra sân thi đấu. Chẳng hiểu sao vận đen cứ mãi đeo bám em như thế, chẳng biết lần này nó đã chịu chia tay em chưa”, khiến tôi cứ nao nao những cảm xúc khó tả!
Bình Luận