Nhưng cần nhắc lại rằng đây là Man City, và cái "xe bus" mà Pep Guardiola dựng ra chứa đầy cung tên tẩm độc. Khả năng chơi phản công của Man City đã đạt tới mức thượng thừa. Hãy nhìn vào bàn thắng của Erling Haaland với chỉ vài pha chạm bóng từ phần sân nhà. Sự thận trọng của Mikel Arteta là không thừa. Ở phần sân bên kia, Guardiola còn dành sự tôn trọng cao hơn cho người đồng cấp.
Chính vì cả hai quá hiểu nhau nên họ đều chơi bài rình rập. Đây không phải là kiểu trận đấu “lấy thịt đè người”, bất luận Arsenal nhỉnh hơn cả về phong độ lẫn lực lượng. Arteta hiểu rằng nếu đá tấn công thì cơ hội ghi bàn sẽ cao hơn đồng thời rủi ro sẽ nhiều hơn. Và ông chọn hạn chế tối đa rủi ro trong một trận đánh lớn mà nếu thất bại sẽ tác động tiêu cực đến tinh thần toàn đội trong chặng đường còn lại.
Tỷ số 1-1 hoàn toàn không phải là một sự tiếc nuối. Arsenal đã chứng tỏ tinh thần chiến đấu rực lửa trong thế bị dẫn trước. Những điều chỉnh của Arteta như tung Bukayo Saka, Eberechi Eze và Gabriel Martinelli vào sân đều phát huy hiệu quả. Thế công của Arsenal sắc hơn rõ rệt. Bàn thắng vào phút bù giờ là kết quả của những pha lên bóng sắc bén và một tinh thần không đầu hàng.
Ít ai hiểu cho cái khó của Arteta. Nhìn bề ngoài thì Arsenal sở hữu đội hình dồi dào chiều sâu đặc biệt trên hàng công. Tuy nhiên, Arteta vẫn vắng hai quân bài chủ lực là Kai Havertz và đội trưởng Martin Odegaard. Và thực tế là ông đang phải làm quen lại với đội bóng của mình sau mùa hè đón tới 9 tân binh (bao gồm 8 bản hợp đồng mới và cầu thủ trẻ Max Dowan đôn lên từ học viện).
Đó là một nhiệm vụ nặng nề cho Arteta. Ông phải thử nghiệm các gương mặt mới, những sự kết hợp mới, ngay trong những trận cầu khắc nghiệt bậc nhất trước Liverpool và Man City. Điều đó chẳng khác nào bạn bị ném xuống chỗ sâu nhất của bể bơi để thực hiện bài bơi đồng đội cùng những người lạ. Rõ ràng, đây không phải thời điểm lý tưởng để Arteta phiêu lưu với những ý tưởng rủi ro. Arsenal phải tập thở đều, thở khỏe trước đã.
Bộ ba tiền vệ Mikel Merino - Martin Zubimendi - Declan Rice đúng là quá an toàn. Và chính việc Arteta tung Eze vào thay Merino đã giúp tuyến giữa khởi sắc. Bukayo Saka vào thay Noni Madueke và bất ngờ chuyển sang cánh trái. Trong khi Martinelli đang trở thành một quân bài tẩy trong tay áo Arteta.
Nhìn từ góc độ ứng biến linh hoạt, Arteta đã tìm thấy những đáp án mới đầy hứa hẹn cho Arsenal. Hóa ra, Eze chơi tốt thế nào ở vai trò số 10, Saka chạy cánh trái vẫn gây được khó khăn cho đối thủ, Martinelli rõ ràng rất hiệu quả khi đối thủ xuống sức.
Nếu nói rằng Arteta bảo thủ thì đó là sự bảo thủ phù hợp với hoàn cảnh. Ngay cả Guardiola cao ngạo còn phải "dựng xe bus" vì sợ Arsenal. Chỉ những HLV cứng đầu vô lối mới đáng chê, còn người làm việc lớn thì phải biết cương biết nhu đúng lúc.
Bình Luận