Ngót 10 năm, hôm qua tôi mới trở lại Thiên Trường. Bạn sẽ ngạc nhiên, nhưng không chỉ riêng tôi, rất nhiều đồng nghiệp khác người ít cũng 7-8 năm mới được đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh của Thiên Trường như chiều qua.
Bóng đá thành Nam đã trải qua một giai đoạn đáng quên khi rơi khỏi V.League rồi hạng Nhất, thậm chí là hạng Nhì. Những ngày tháng trầm buồn và dài đằng đẵng tưởng chừng bào mòn tình yêu của giới mộ điệu. Vậy mà, khi Nam Định trở lại, dù không ồn ào, thậm chí bị đánh giá là đội bóng nhà nghèo nhưng Thiên Trường vẫn là điểm sáng nổi bật của V.League. Những khán đài sôi động, ắp đầy khán giả tại Thiên Trường không chỉ thổi bùng lên ngọn lửa đam mê và kiêu hãnh của người dân thành Nam mà còn tạo cảm hứng đặc biệt cho giải đấu.
Bóng đá và các khán đài là nơi để mỗi người thể hiện tình yêu, trách nhiệm và niềm tự tôn của mình. Bóng đá không thể mang chiến thắng cho tất cả, nhưng cộng đồng trách nhiệm và sự đoàn kết khiến chúng ta mạnh hơn. Hôm qua, tôi nhìn thấy điều đó ở chảo lửa Thiên Trường. Đội chủ nhà có thể không mạnh, cần thời gian để hòa nhập với môi trường lớn. Nhưng có một điều, nếu bạn có đủ niềm tin, sự đoàn kết và trách nhiệm thì thành công sẽ đến.
Hôm qua, mọi con đường đến sân Thiên Trường người như nêm. Chắc chắn, đó không chỉ là cảnh tượng riêng của Nam Định mà nhiều sân vận động khác cũng vậy. Một vận hội mới đã mở ra khi bóng đá nước nhà lại được sống trong sự tin tưởng. NHM tin vào bóng đá, tin vào tinh thần và trách nhiệm của những người làm bóng đá. Họ hiểu bóng đá mang lại những giá trị đặc biệt cho cộng đồng.
Giữa ngày hội lớn, giữa cái gọi là hào khí là câu hỏi về tầm nhìn và trách nhiệm của người trong cuộc. Từ ban điều hành đến các đội bóng phải có trách nhiệm gìn giữ hình ảnh sân chơi này, cảm hứng này dù có thể vẫn tồn tại những khác biệt. Nền bóng đá phải tiến lên phía trước. Tình yêu của NHM phải được đền đáp xứng đáng bằng những hành động thực tế và sự hy sinh đủ lớn để vượt qua cái tôi hạn hẹp.
Bình Luận