Thật khó nói Viettel là đội bóng không có thực lực. Hơn một nửa đội hình của họ là tuyển thủ hoặc đóng vai trò quan trọng ở U23 Việt Nam. Cũng không thể chê các ngoại binh của Viettel có trình độ kém, bởi họ đều được lựa chọn rất kỹ và được trả những khoản lương hậu hĩnh. Cho nên câu chuyện của Viettel chưa hẳn nằm ở con người mà là sự chuẩn bị, cách vận hành chiến thuật, tâm lý chiến, là những yếu tố không tên…
Một đội bóng không thiếu tiền cũng chẳng thiếu nhân tài lại đì đẹt đương nhiên rất khó chấp nhận. Đôi khi, người ta có cảm giác Viettel loay hoay vừa đi vừa dò đường ở mùa giải năm nay. Chính vì vậy, trận thắng trước Bình Định tối qua của Viettel giống như mưa rào tưới lên những thớ đất cằn khô.
Có lẽ ít người tưởng tượng ra cảnh Viettel thắng theo kịch bản như thế. Hoàng Đức và đồng đội đã đưa các CĐV nhà đi từ cảm xúc dâng trào, thất vọng rồi vỡ oà trong sung sướng. Nói một cách vui vẻ, Viettel chứng minh cho tất cả thấy, 30 chưa phải là Tết, họ vẫn có thể chiến đấu và chiến thắng, chứ không buông bỏ.
Quả thật, một chiến thắng lúc này giống như đòn bẩy tinh thần để tăng tốc và trở lại đường đua. Để làm điều đó, Viettel cần chứng minh họ mang trong mình hình bóng của một quân vương, chứ không phải chơi bóng theo kiểu “cắc bụp”. Gánh nặng đang đặt lên đôi vai của HLV Thạch Bảo Khanh, bởi nói gì thì nói, ông là “thuyền trưởng” nên phải chịu trách nhiệm với thành tích của đội nhà chứ không phải người này, người kia.
Sau vòng 8, Viettel tạm thở phào và họ chính thức thổi vào cuộc đua vô địch một làn gió mới. Đương nhiên, tới đây V.League sẽ căng như dây đàn. Suy cho cùng, những người làm giải, các CĐV cũng chỉ chờ những thứ gia vị mắm muối như thế.
Bình Luận