Với NHM bóng đá Việt Nam, cái tên Theerathon Bunmathan không hề xa lạ. Cầu thủ sinh năm 1990 từng là biểu tượng của sức mạnh và sự lỳ lợm trong lối chơi của bóng đá Thái Lan. Mỗi lần Việt Nam đối đầu Thái Lan, người ta lại thấy hình bóng của hậu vệ này không chỉ trong những pha bóng kỹ thuật mà còn ở những tình huống chơi xấu, tiểu xảo khiến người xem khó chịu. Đặc biệt, Theerathon luôn là cái gai trong mắt các CĐV Việt Nam vì phong cách thi đấu đầy tranh cãi và thái độ không mấy thiện chí.
Một trong những lần “để đời” của Theerathon trong mắt người hâm mộ Việt Nam là ở AFF Cup 2020. Khi ấy, anh là tâm điểm của sự chỉ trích sau tình huống đánh chỏ vào mặt tiền vệ Nguyễn Quang Hải trong trận bán kết. Một pha ra đòn kín nhưng ác ý, và đáng nói là nó không bị trọng tài phát hiện vì giải đấu năm đó chưa áp dụng VAR. Hình ảnh Quang Hải nằm sân đau đớn, trong khi Theerathon vẫn ung dung thi đấu như chưa có chuyện gì xảy ra, đã khiến không ít khán giả phẫn nộ. Từ đó, cái tên “vua cùi chỏ” gắn chặt với hậu vệ kỳ cựu của bóng đá Thái Lan - một biệt danh chẳng mấy vẻ vang nhưng lại phản ánh chính xác phong cách chơi bóng mà anh lựa chọn.
Tuy nhiên, thời gian không bỏ qua một ai. Và trận chung kết lượt đi Cúp các CLB Đông Nam Á 2024/25 giữa CLB Công an Hà Nội (CAHN) và Buriram United tối 14/5 vừa qua như một dấu chấm hết cho ánh hào quang từng có của Theerathon Bunmathan. Trong một lần nữa tái ngộ với Quang Hải, người từng là "nạn nhân" của anh, Theerathon lại dùng chiêu cũ đó là chơi xấu, cụ thể là đạp gầm giày vào chân Quang Hải. Nhưng lần này, anh không còn “thoát nạn” như ở AFF Cup 2020. Trọng tài rút thẻ vàng cảnh cáo, và đó cũng là khoảnh khắc hiếm hoi người ta nhớ đến anh trong suốt trận đấu.
Không còn là thủ lĩnh nơi hàng phòng ngự, không còn những pha phát động tấn công sắc bén hay những đường chuyền vượt tuyến chuẩn xác, tất cả những gì Theerathon để lại trên sân Hàng Đẫy chỉ là tấm thẻ vàng và sự bất lực. Anh lặng lẽ rời sân ở phút 65, khi HLV của Buriram United nhận ra rằng cái tên từng làm mưa làm gió một thời giờ đây chỉ còn là cái bóng mờ nhạt của chính mình. Theerathon bước ra khỏi sân với khuôn mặt lạnh lùng quen thuộc, nhưng sau ánh mắt ấy là gì, nếu không phải sự bất lực trước dòng chảy thời gian?
Ở tuổi 35, thể lực không còn sung mãn, tốc độ giảm sút, khả năng đọc tình huống cũng không còn nhanh nhạy như trước. Theerathon giờ đây trông chờ nhiều hơn vào những tiểu xảo để lấp đi khoảng trống về chuyên môn, điều mà trước đây anh từng sử dụng như một thứ vũ khí phụ trợ, giờ trở thành phương tiện chính để tồn tại trên sân. Nhưng bóng đá hiện đại không cho phép điều đó kéo dài. VAR đã được áp dụng ngày càng rộng rãi, và lối chơi thiên về tiểu xảo như của Theerathon khó còn đất sống. Không thể đánh lừa trọng tài, lại không thể đóng góp tích cực về chuyên môn, Theerathon trở nên lạc lõng trong thế trận nhanh, mạnh và đầy khoa học của bóng đá đương đại.
Buriram United, một đội bóng giàu tham vọng, chắc chắn cũng hiểu rõ giới hạn hiện tại của Theerathon. Việc anh bị thay ra sớm ở một trận cầu đỉnh cao như chung kết không chỉ là quyết định chiến thuật mà nó phản ánh thực tế rằng Theerathon không còn là nhân tố không thể thiếu. Anh từng là niềm tự hào của bóng đá Thái Lan khi thi đấu tại J.League 1, là một trong số ít cầu thủ Đông Nam Á vươn ra được sân chơi đỉnh cao ở châu lục. Nhưng vinh quang nào rồi cũng phai mờ, nếu người ta không thể thích nghi và tiến hóa cùng thời đại.
Theerathon đã từng là “át chủ bài” của Thái Lan. Nhưng giờ đây, khi thế trận thay đổi, lối chơi đổi thay, và những người trẻ trung, máu lửa, kỹ thuật hơn đang trỗi dậy, thì anh không còn là lựa chọn hàng đầu. Xưa rồi, "vua cùi chỏ" đến từ Thái Lan!
Bình Luận