Trong khi chắc chắn ông tự hào về sự nghiệp huấn luyện lừng lẫy nhất nhì thế kỷ 21, Jose Mourinho đã đi liền với cái mà giới truyền thông gọi là “Hội chứng mùa thứ ba”.
Mourinho hiện rời thủ đô nước Ý sau khi dẫn dắt câu lạc bộ tới chức vô địch UEFA Conference League. Giallorossi đã tiến rất gần đến việc giành được chiếc cúp châu Âu thứ hai, nhưng vị thần Europa League lại ưu ái Sevilla một cách lạ kỳ.
Những chiến tích tầm châu lục đó có thể đã che giấu chiến dịch quốc nội tầm thường của câu lạc bộ dưới sự dẫn dắt của Người đặc biệt trong hai mùa giải vừa qua. Tuy nhiên, màn trình diễn gần đây nhất trước Milan của Roma đã trở nên không thể cứu vãn được.
Các chuyên gia bóng đá sẽ coi thất bại đó như giọt nước tràn ly, nhưng những người hiểu rõ câu lạc bộ thủ đô sẽ nói với bạn rằng tương lai Mourinho đã được định đoạt sau trận derby với Lazio.
Những người hâm mộ Giallorossi có thể tha thứ cho huấn luyện viên của mình vì đã đứng thứ 9 trên bảng xếp hạng Serie A, nhưng việc thất bại trong trận đấu với đối thủ cùng thành phố quá nhiều lần thì đơn giản là không thể chấp nhận được.
Và cuối cùng, việc Mourinho không duy trì được mối quan hệ thân thiện với cấp trên (hoặc thậm chí có thể là chủ sở hữu) đã tự bẻ đi một chân chiếc ghế của ông.
Trong những tuần gần đây, cựu huấn luyện viên của Chelsea và Real Madrid đã liên tục lên tiếng về chiến dịch chuyển nhượng mùa hè qua của câu lạc bộ.
Nhưng liệu Mourinho có đúng khi chỉ trích công việc của ban lãnh đạo một cách công khai như vậy? Câu trả lời ngắn gọn là KHÔNG.
Sai lầm này bổ sung vào danh sách những quyết định gây tranh cãi mà vị chiến lược gia này đã tạo nên, bao gồm cả việc bắt các cầu thủ phải dựng xe buýt, gây náo loạn giới truyền thông bằng các cuộc phỏng vấn khó hiểu bằng tiếng mẹ đẻ và bỏ lỡ các trận đấu quan trọng (với Milan và Inter) do phải nhận thẻ đỏ.
Thế nhưng, nói đi cũng phải nói lại. Ban lãnh đạo Giallorossi muốn ký hợp đồng với bất kỳ cái tên nào đang hot vào mùa hè năm ngoái, bất kể họ có phù hợp với dự án hay không.
Romelu Lukaku được ca ngợi là điểm nhấn trong mùa hè sôi động của AS Roma. Tuy nhiên, có vẻ như rất ít các đội bóng khác (ngoài Saudi Pro League) thực sự quan tâm tiền đạo này, người không có sự ổn định về mặt kỹ thuật, thể chất và tinh thần kể từ mùa thu năm 2021.
Giallorossi đón nhận những cầu thủ như Paulo Dybala và Lorenzo Pellegrini – hai ngôi sao được cho là xuất sắc nhất ở vị trí của họ, nhưng liên tục bị cản trở bởi những chất thương. Ngoài ra, Renato Sanches và Houssem Aouar, những người đã phải vật lộn để gây ấn tượng trong những năm gần đây, đang tỏ ra khó có thể thực hiện được lời hứa ban đầu.
Và điều này không cần đề cập đến Sardar Azmoun, tiền đạo dường như không có vai trò rõ ràng ở câu lạc bộ và Mourinho cũng không hề muốn anh đến sân Olimpico. Hay Leandro Paredes, tiền vệ có cho mình một vị trí xuất phát bất chấp màn trình diễn tệ hại do thiếu các lựa chọn thay thế.
Hơn nữa, Roma đã không giải quyết thỏa đáng các vấn đề liên quan của họ ở hàng hậu vệ, khi chỉ chiêu mộ Evan Ndicka theo dạng chuyển nhượng tự do và từ chối bạo chi mặc dù đã nhận được khoản tiền béo bở từ việc bán Roger Ibanez.
Cuối cùng, Hội chứng Năm thứ ba đã xảy ra, khi Người Đặc biệt không thể truyền niềm đam mê và sự kiên trì vào tâm hồn của những cầu thủ của mình.
Nhưng đây là một câu chuyện quen thuộc với Mourinho, đó là sự sụp đổ không thể tránh khỏi đã làm lu mờ sự nghiệp huấn luyện mang tính biểu tượng của bóng đá hiện đại.
Và cũng giống như huấn luyện viên đã ra đi của họ, đội bóng La Mã một lần nữa cho thấy Gót chân Achilles: một môi trường đầy biến động, nơi các thành phần (cầu thủ, người quản lý, giám đốc, chủ sở hữu, cơ sở người hâm mộ…) hiếm khi đi theo cùng một hướng, dẫn đến những thay đổi liên tục ở câu lạc bộ.
Bình Luận