Paulo Dybala: Kẻ nói dối nuốt trọn cô đơn

Paulo Dybala cười rất nhiều và không ngại đùa nghịch với bạn bè trên sân cỏ. Nhưng khi ở một mình anh chọn độc thoại với cô đơn bằng những lời nói dối.

Một mình mãi cũng thành thói quen!

Paulo Dybala không ngại trả lời báo chí, lắm khi anh còn đùa trên sóng truyền hình. Nhưng để có được một bài phỏng vấn sâu về đời tư và cảm xúc thật của chân sút người Argentina thì vô cùng khó. Có lẽ Dybala đã quen tiếp xúc báo giới với góc độ chia sẻ về chuyên môn và nói về mục tiêu chiến đấu của cả đội chứ kể về bản thân có vẻ quá khó với anh.

Paulo Dybala: Kẻ nói dối nuốt trọn cô đơn - Bóng Đá

 Gia đình là động lực to lớn của anh.

Chỉ duy nhất một lần Paulo nhận phỏng vấn độc quyền cho tạp chí Vanrty Fair cũng là lúc các CĐV biết rằng anh rất cô đơn. Câu cửa miệng của Dybala là: "Tôi sẽ cố gắng nhiều hơn nữa!" Và anh đã làm điều đó hằng ngày nhưng tại sao anh không thử cố gắng nhiều hơn để thoát khỏi một góc khuất mang tên cô đơn?

Dybala sinh ra tại Laguna Larga, Argentina. Anh là một cậu bé lai giữa hai dòng máu Argentina và Italia từ đời ông bà. Có lẽ thế mà nhân duyên đã kéo anh gắn bó sự nghiệp với Serie A nhiều hơn là ở quê nhà. Ít ai biết được khi Paulo sinh ra, một nhà tiên tri đã nói với bố của anh rằng trong 3 cậu con trai của ông sẽ có một người trở thành cầu thủ vĩ đại.

Đó là điều mà ông Adolfo Dybala hạnh phúc vô bờ vì ông cũng là một cầu thủ tại Argentina. Bố của Paulo kỳ vọng anh trai cả của anh sẽ tiếp nối sự nghiệp của ông. Nhưng cậu ấy lại bỏ sự nghiệp giữa chừng, còn người con thứ hai lại đi theo nghề thể dục dụng cụ. Vậy nên chỉ còn lại một mình Paulo ôm giấc mơ dang dở của bố theo suốt cuộc đời.

Paulo Dybala: Kẻ nói dối nuốt trọn cô đơn - Bóng Đá

 Đồng đội sẽ mãi ở bên anh.

Bố anh mất khi Paulo mới chỉ 15 tuổi. Anh kể: "Khi ấy tôi đã xin đội trẻ nghỉ 1 tháng để về nhà với gia đình. Đó là cú sốc rất lớn với cuộc đời tôi. Tôi tin một ngày nào đó cũng sẽ có cơ hội gặp lại bố nhưng khi ấy tôi phải làm cho ông thật sự tự hào."

Sau 4 năm, cậu bé Paulo khi ấy 19 tuổi ôm giấc mộng trở thành cầu thủ vĩ đại rời CLB trẻ Instituto ở Argentina để đến Italia thi đấu mong được tỏa sáng tại trời Âu. Anh gia nhập Palermo và thi đấu đến năm 2015 thì đầu quân cho Juventus. 

Đối với tất cả các thành viên tại thành Turin, Dybala mãi là một cậu bé tuyệt vời, đi bóng nhanh nhẹn và chớp thời cơ chính xác. Nhưng giữa khán đài đông người hô vang tên Dybala và giữa vòng tay ăn mừng của đồng đội là một Paulo chỉ biết giấu nỗi sầu vào tận sâu trong tâm. Có lẽ anh cô đơn riết cũng thành thói quen.

Chiến binh bất khuất của Thiên chúa

Dybala cứ nói mãi một câu với tạp chí Vanity Fair rằng: "Cuộc sống cầu thủ không chỉ có ánh hào quang. Đôi khi cô đơn quá mức sẽ khiến ta mạnh mẽ đến vô cùng." Đúng thế, mỗi lần có quá nhiều áp lực về thi đấu, tin đồn chuyển nhượng thì lại thấy Dybala đăng ảnh anh ngồi cùng chú cún cưng và đi chơi cùng mẹ.

Paulo Dybala: Kẻ nói dối nuốt trọn cô đơn - Bóng Đá

 Tâm sự nối dài đằng sau chiếc mặt nạ chiến binh.

Gia đình và chú cún có lẽ là niềm vui lớn nhất của Dybala sau bao khó khăn trên sân cỏ. Nhưng điều đó không có nghĩa là Dybala yêu đuối. Anh luôn đặt mục tiêu cho mình và cố gắng hết sức để đạt được. Với chân sút người Argentina, anh không sợ bị nói xấu, không muốn cuộc sống quá xa xỉ nên các phóng viên tại Italia đặt anh biệt danh là Diobala (Thánh Bala).

Bạn thân duy nhất của Dybala là Paul Pogba giờ cũng đã chuyển sang Man United thi đấu. Nhưng cả hai vẫn giữ liên lạc và nói chuyện thường xuyên với nhau. Dybala chia sẻ: "Khi Paul đi, tôi sốc thật sự. Sự thật ấy như một đòn búa tạ chí mạng vào đầu tôi vậy."

Paulo Dybala: Kẻ nói dối nuốt trọn cô đơn - Bóng Đá

 Đôi bạn thân tại Juve.

Cuối cùng khi được hỏi về ý nghĩa của động tác ăn mừng dùng hai ngón tay che nửa khuôn mặt. Dybala giải thích điều đó biểu trưng cho sự chiến đấu của người anh hùng Maximus trong cuộc hỗn chiến tại đấu trường Colosseum, trong bộ phim Gladiator (Võ sĩ giác đấu) nổi tiếng hồi những năm 2000.

Anh yêu thích bộ phim này vì tinh thần chiến đấu của các võ sĩ. Đã đến lúc buông bỏ chiếc mặt nạ ấy xuống rồi Dybala ạ! Anh không ổn thì cứ nói là buồn, ắt sẽ có đồng đội và CĐV bên cạnh. Đừng nói dối với cô đơn mãi như thế. Vì anh xứng đáng được tung hô và đừng ngại chia sẻ cảm xúc của mình.

Joya hãy nhớ nhé, cuộc đời cầu thủ có lắm thị phi và hào quang. Nhưng quan trọng là hãy cười bằng tâm hồn nhẹ nhàng nhất có thể! Giấc mơ của bố sẽ mau chóng thành hiện thực vì Paulo có thể làm được bằng sự cố gắng không ngừng nghỉ. Như anh đã từng nói: "Thiên chúa ban cho ai đó tài năng cũng là lúc ông ấy bắt người ấy phải làm việc nhiều hơn!" 

    Bình Luận