
Tiền-đạo-2-bàn trỗi dậy nổi lên
Inzaghi đã dành 4 năm đầu của sự nghiệp ở Serie B và Serie C1. Mùa 1994/95, 15 bàn thắng ở Serie B cho đội bóng quê hương Piacenza đã giúp Inzaghi kiếm được tấm vé sang Parma, đội bóng luôn nằm trong tốp đầu Serie A thời bấy giờ. Nhưng Inzaghi không thể cạnh tranh nổi với các ông kẹ trên hàng công Parma như Faustino Asprilla, Gianfranco Zola và Hristo Stoichkov. Chỉ sau 1 năm, Inzaghi phải tìm cách “lượn” sang Atalanta, hồ sơ của anh khi đó chỉ có đúng… 2 bàn thắng ở Serie A cho Parma.
Atalanta luôn ở khu vực ngấp nghé giữa Serie A và B lúc đó, nhưng chuyến đi tới Bergamo đã thay đổi sự nghiệp của Inzaghi anh. Với sự giúp đỡ của các vệ tinh Gianluigi Lentini (từng là cầu thủ đắt giá nhất thế giới) và Domenico Morfeo, Inzaghi kết thúc mùa bóng 1996/97 với 24 pha lập công.
Trong suốt thời gian dài, Inzaghi và Vincenzo Montella (Sampdoria) đã đua tranh nhau danh hiệu Vua phá lưới một cách quyết liệt. Cho tới vòng áp chót, Inzaghi chỉ hơn đúng 1 bàn, và Inzaghi đã chiến thắng khi lập “cú đúp” ở vòng cuối (Montella chỉ ghi thêm 1 bàn).
Việc Inzaghi giành danh hiệu Vua phá lưới có công sức rất lớn của đồng đội khi anh đã được sút tới 6 quả penalty, trong khi lại là trung phong số một của đội. Còn tại Sampdoria, Montella phải chia sẻ nhiệm vụ ghi bàn với lão tướng Roberto Mancini (vẫn kịp ghi 15 bàn dù đã ở tuổi 33).
Việc Inzaghi (và cả Montella) nổi lên ở mùa giải 1996/97 là điều ngạc nhiên lớn bởi hai chân sút này đều còn trẻ và chưa có mấy tên tuổi tại Serie A vốn có quá nhiều tay săn bàn thượng thặng. Gabriel Batistuta, Abel Balbo, Giuseppe Signori và cả George Weah đều có dấu hiệu chững lại ở mùa giải đó, còn Roberto Baggio không tìm được vị trí ở Milan do mâu thuẫn với HLV Arrigo Sacchi.
Các chân sút 7X bắt đầu “chiếm sân khấu”
Việc những Montella (sinh năm 1974) và Inzaghi (1973) cũng như Enrico Chiesa (1970), Francesco Totti (1976), Alessandro Del Piero (1974) 1 năm trước đó tỏa sáng ở Serie A đã báo hiệu cho việc các chân sút Italia thế hệ 7X bắt đầu nổi lên chiếm sân khấu chính, khi thế hệ 6X (Roberto Baggio, Mancini, Signori…) đã lớn tuổi và suy giảm dần vai trò.
Có thể nói, những tiền đạo Italia chào đời trong thập niên 1970 đã có ảnh hưởng to lớn đến Serie A và cả ĐTQG khi họ trưởng thành. Inzaghi, Totti, Del Piero, Luca Toni, Antonio Di Natale và đặc biệt là Christian Vieri sau này đều trở thành trụ cột trên hàng công ĐTQG. Trong danh sách 10 tay săn bàn vĩ đại nhất của ĐT Italia mọi thời đại, thế hệ 7X vinh dự được góp tới 3 đại diện (Vieri, Del Piero và Inzaghi).
Sự bùng nổ của các chân sút đồng trang lứa khiến các HLV của ĐT Italia lúc đó luôn rất khó khăn khi phải chọn lựa nhân sự hàng công trước mỗi giải đấu lớn. Montella thuộc nhóm tiền đạo giỏi ở Serie A nhưng không bao giờ thành công dưới màu áo ĐTQG, nhóm này còn có một đại diện tiêu biểu nữa là Marco Di Vaio.
Tất cả các chân sút 7X được nhắc đến trong bài viết này đều có hơn 100 bàn thắng tại Serie A trong suốt sự nghiệp. Ngay cả một chân sút cả đời chỉ thi đấu cho đội bóng nhỏ (Chievo) như Sergio Pellissier cũng kịp khép lại sự nghiệp với 112 bàn ở Serie A. Cá biệt Totti có tới chẵn 250 bàn, xếp thứ nhì danh sách các tay săn bàn mọi thời đại của Serie A, còn Di Natale cũng sở hữu 209 pha lập công, đứng thứ 6. Các tiền đạo 7X ngoại quốc ở Serie A cũng rất xuất sắc, tiêu biểu là Andriy Shevchenko, Hernan Crespo và David Trezeguet, nhưng họ không đông đảo như các chân sút Italia.
Sự thành công cực lớn của các tiền đạo 7X giúp tifosi có những ngày tháng đẹp nhất của thời hoàng kim Serie A, nhưng vô hình trung cũng tạo sức ép cực lớn lên các chân sút thuộc thế hệ 8X. Chỉ có đúng 4 tiền đạo 8X vượt mốc 100 bàn ở Serie A, trừ Antonio Cassano, 3 trường hợp còn lại (Fabio Quagliarella, Alberto Gilardino và Giampaolo Pazzini) đều không để lại nhiều dấu ấn khi bước lên ĐTQG.
Pippo tiếp bước Platini 9 danh hiệu Vua phá lưới thuộc thế hệ 7X |
Kỳ tới: Udinese và Sampdoria, những kẻ “kiến thiết” 3 Scudetto
Bình Luận