Những tiếng hát vang lên suốt 90 phút. Hàng nghìn chiếc khăn quàng in logo Liverpool được vẫy liên tục, tạo ra bức tranh ngập tràn màu sắc trên sân Anfield. Lâu rồi thành phố cảng Liverpool mới có ngày tưng bừng như thế.
Người hâm mộ "Lữ đoàn đỏ" vui không chỉ vì Liverpool đã chạm một tay tới tấm vé dự bán kết Champions League sau nhiều năm chờ đợi. Trong những tiếng cười ấy còn pha lẫn cả niềm tự hào, khi "The Kop" buộc kẻ độc tài Premier League, Man City phải quỳ gối một cách "tâm phục, khẩu phục".
Đêm 5/4, thành phố chìm trong u buồn suốt từ sau đêm Istanbul kỳ diệu năm 2005, có lẽ không thể ngủ. Kết thúc trận đấu, các ống kính máy quay lia lên khán đài để bắt những nụ cười. Chúng ta thấy huyền thoại Kenny Dalglish vỗ tay không ngừng. Chúng ta thấy cả nụ cười đầy tự hào của Ian Rush.
Tuy nhiên, có một người vẫn cố gắng giữ được sự điềm tĩnh. Đó là HLV trưởng Juergen Klopp. Chúng ta không thấy ông nhảy cẫng lên, không thấy ông chạy ào ra sân, không thấy những hành động phấn khích thái quá của Klopp.
Chiến lược gia người Đức đi vào phòng họp báo, kéo mirco lại gần và nói ngay khi chưa phóng viên nào đặt câu hỏi: “Chúng tôi chưa có vé dự bán kết. Xin nhắc lại, chưa có gì đáng để ăn mừng cả. Đối thủ là Man City và Liverpool còn 90 phút ở Etihad nữa.”
Hơn bất kỳ ai, Juergen Klopp hiểu rõ cảm xúc không thể đóng thành chai và trưng bày trong phòng truyền thống được. Thứ sẽ tồn tại vĩnh viễn cùng thời gian là những chiếc cúp.
Nếu là fan trung thành của Liverpool, hẳn các bạn vẫn nhớ ngày 14/4/2016. Ngày hôm đó, Liverpool đón tiếp Dortmund trong trận tứ kết lượt về Europa League. Do đã hòa 1-1 trên sân khách ở trận lượt đi, "The Kop" chỉ cần thắng nhẹ hoặc tệ lắm là hòa Dortmund tại Anfield là lọt vào bán kết.
Những tiếng sét đã đánh liên tiếp xuống Anfield khi Mkhitaryan ghi bàn mở tỷ số cho Dortmund ngay từ phút thứ 5, Aubameyang nâng tỷ số lên 2-0 phút thứ 9. Liverpool gỡ được 1 bàn ở phút 48 nhưng tiếp tục bị đối thủ gia tăng cách biệt ở phút 57. Nếu tỷ số thua 1-3 bị giữ nguyên, Liverpool sẽ bị loại.
Nhưng trong 2 thời khắc vĩ đại: phút 78 và 90+1, lần lượt Sakho và Lovren ghi 2 bàn đưa Liverpool vào bán kết. Anfield như vỡ tung. Klopp không thể kiềm chế được niềm vui.
Kênh ESPN gọi trận đấu đó là “cuộc lội ngược dòng thế kỷ”, còn tờ Daily Mail nâng cao quan điểm khi viết: “Đây là trận đấu mà bất kỳ fan bóng đá nào cũng nên xem.”
Liverpool sau đó vượt qua nốt Villarreal để hùng dũng tiến vào chung kết. Ai cũng tin rằng "The Kop" sẽ ăn tươi nuốt sống Sevilla. Tuy nhiên, trận chung kết với Sevilla đã lột trần rất nhiều hạn chế của Liverpool. Họ thua 1-3, ngậm ngùi chấp nhận làm á quân. Toàn bộ những cảm xúc tạo ra từ cuộc lội ngược dòng trước Dortmund tiêu tan, chỉ còn nỗi thất vọng ở lại.
Trước đó vài năm, tại Premier League 2013/14, Liverpool nhờ phong độ ghi bàn tuyệt vời của Luis Suarez đã tiến rất gần đến ngai vàng Premier League. Cuộc sống chưa bao giờ đẹp đến thế với những CĐV "The Kop". Tuy nhiên, cú trượt chân kinh điển của Steven Gerrard trước Chelsea và tiếp sau đó là trận hòa ngớ ngẩn 3-3 với Crystal Palace (dù đã dẫn trước 3-0) đã đốt trụi mọi cảm xúc. Nhắc về mùa bóng đó, người hâm mộ Liverpool chỉ còn nhớ về những nỗi đau.
Từ trước khi Juergen Klopp đến, Liverpool đã là sứ giả cảm xúc của bóng đá Anh. Họ thi đấu tuyệt vời ở những trận đấu lớn, nhưng lại đá dở tệ trước những đối thủ nhỏ. Họ mang rất nhiều hy vọng tới cho CĐV nhưng sau đó lại tự tay hủy đi tất cả.
Những người yêu Liverpool có lẽ đã quen với cảm giác no dồn đói góp, và lâu dần, họ tự tập cho bản thân thói quen “hôm nay có rượu thì hôm nay say”. Hơn ai hết, Klopp hiểu điều này. Đó chính là lý do ông cố gắng giữ điềm tĩnh trong thời khắc cả Anfield như phát điên.
Liverpool không thể mãi mãi chỉ là sứ giả cảm xúc được. Họ phải là một nhà vô địch.
Bình Luận