1. Như chính Mourinho sớm lường trước trận chiến quan trọng hướng đến chiếc vé tứ kết Champions League: "Nếu chúng tôi thất bại trước Sevilla, mọi người sẽ quên sạch những gì MU đã làm mấy tuần qua."
Hẳn nhiên, điều quan trọng nhất là kết quả, nhưng trên sân nhà MU đã chẳng làm được gì ngoài sự bạc nhược đến tội. Thế nên, ở trận chiến buộc phải thắng, đội bóng của Mourinho đã gục ngã, bẽ bàng nhìn đối thủ Sevilla lần đầu tiên trong 60 năm lọt vào vòng 8 đội mạnh nhất châu Âu.
Đã thực sự có một "trận bão" nhắm vào nhà cầm quân người Bồ, từ người hâm mộ đến các chuyên gia, cựu danh thủ... Mourinho khốn khổ hơn bao giờ trong sự nghiệp cầm quân của mình. Theo sau ông khi bước vào đường hầm là những tiếng la ó, khủng bố tinh thần...
Ở MU, tại Nhà hát của những giấc mơ, mùa giải thứ 2 thần thánh của Mourinho trở thành nỗi thống khổ, bị đay nghiến. Từ quê nhà Bồ Đào Nha, đến Italia, Tây Ban Nha và nước Anh, Mourinho đều cùng các CLB mà ông dẵn dắt bước lên vị trí số 1, ở năm thứ 2 ngồi "ghế nóng".
Thế nhưng, điều này đã không đến trong lương duyên của ông với MU. Dù phía trước vẫn còn một mặt trận FA Cup, thì ngay cả có vô địch cũng không thể gọi là thành công, có chăng chỉ là sự an ủi phần nào. Bị Man City của Pep Guardiola sớm cho "ngửi khói" ở Premier League, toan tính bám víu vào giấc mộng C1 cũng bất thành...
2. MU như đội bóng của những người xa lạ, chơi vô hồn, chẳng có chút bản sắc, cá tính nào... cựu trung vệ Quỷ đỏ Rio Ferdinand chán nản thốt lên. Tờ Manchester Evening News bình phẩm: "MU và Mourinho xứng đáng nhận những gì đã làm trước Sevilla.
Một Mourinho kém nhất từ trước tới nay ở Champions League. Ông đã đối đãi với Sevilla, một cái tên quen thuộc ở sân chơi Europa League như thể là Real Madrid vậy..."
Theo báo chí Anh, việc quá đề cao đối thủ cùng chọn lựa đội hình gây tranh cãi đã khiến một Mourinho lợi hại cùng Porto (thắng MU) đi về phía ngược lại - dâng chiến thắng cho Sevilla.
Cũng cần nói thêm trong sự mất uy của Mourinho còn là "cái dớp" không mong muốn từ chính Quỷ đỏ: không ghi được nhiều hơn 1 bàn vào lưới các đối thủ Tây Ban Nha, kể từ tháng 04/2003.
Trong nỗi chán chường, Alexis Sanchez một lần nữa được gọi tên và dành cho 2 chữ "quá tệ", còn Pobga (vào sân phút 70) phong độ "nghèo nàn".
Cựu danh thủ Paul Scholes cho rằng, Mourinho phải xem xét dừng việc cho Sanchez đá chính.
3. Không chỉ vậy, trong nỗi thất vọng và tức giận, một số cầu thủ thứ 12 của MU đòi CLB sa thải Mourinho. Và chẳng phải là nỗi bực tức nhất thời, chuyên gia bóng đá Tây Ban Nha, Guillem Balague cũng nhìn nhận triều đại của Mourinho ở MU đi đến hồi kết.
Ông phân tích: "MU không đáng phải nhận số phận như thế này. Sân Old Trafford và người hậm mộ xứng đáng hưởng kết quả tốt hơn nhiều.
Đội bóng của Mourinho phải chơi thứ bóng đá tốt hơn, sau khi chi tiêu không ít tiền. Thất bại hôm nay trước Sevilla như dấu chấm hết cho một triều đại."
MU lúc này thực sự hỗn loạn và rối bời, với sự khốn khổ của Mourinho. Tuy nhiên, đằng sau sự trách cứ dành cho chiến lược gia người Bồ, còn là câu hỏi khó không dễ có lời giải: nếu trảm Mourinho, ai sẽ là thay thế thích hợp và liệu có thể đưa MU trở lại hào quang, như đã từng?
Điểm mấu chốt, ở MU, niềm tin và niềm kiêu hãnh đang bị rời xa, kể từ lúc Sir Alex rời ngôi...
Bình Luận