Chúng ta đang nói về một Chelsea từng lụn bại đến mức phải thay HLV ngay giữa mùa. Bây giờ, đội Chelsea ấy, được dẫn dắt bởi một HLV cũng vừa bị sa thải ngay giữa mùa ở CLB khác - Thomas Tuchel - lại tiến những bước chắc nịch và đều đặn trên mọi trận địa. Từ giữa bảng xếp hạng, họ đã vươn lên Top 4 ở Premier League. Họ đã loại cả Man City luôn đầy ắp tham vọng để vào chung kết Cúp FA. Ngay bây giờ, họ lại đang tranh một suất vào chung kết Champions League với chút ưu thế trước Real Madrid.
Với một đội bóng xuất sắc như vậy, đừng bao giờ vội kết luận về sự tầm thường nơi hàng công của họ. Đấy có thể là một cái nhìn sai lệch, do cảm giác bị đánh lừa như người ta hay nói. Đấy cũng có thể là một sự kém cỏi nhất thời, thậm chí chỉ là yếu tố thuần túy may rủi. Nhưng tóm lại, đấy không bao giờ là một sự tầm thường quyết định vận mệnh của cả đội bóng.
Tuchel bị sa thải PSG sa thải vì ông “không chịu cúi đầu” - không thỏa hiệp hoặc hòa đồng vào cái gọi là chủ nghĩa cá nhân ở nơi mà người ta chỉ thấy Neymar, Kylian Mbappe, Leonardo, Nasser Al-Khelaifi là quan trọng. Tuchel ở thái cực ngược lại. Cho nên, cũng chẳng lạ khi Chelsea của Tuchel hiện không có ngôi sao nào tỏa sáng trong lĩnh vực ghi bàn. Dưới tay Tuchel, chỉ có “Chelsea ghi bàn” - hơn là Timo Werner, Olivier Giroud hay Kai Havertz ghi bàn.
Quan trọng hơn: bàn thắng không quyết định kết quả của môn bóng đá. Đội bóng từng được một bộ phận không nhỏ cho là xuất sắc nhất lịch sử, TBN “thời tiqui-taca”, vô địch World Cup bằng 4 trận thắng 1-0 liên tiếp ở giai đoạn knock-out, chỉ ghi 8 bàn trong “hơn” 7 trận (có trận gồm cả hiệp phụ). Chelsea của Tuchel chính là trường hợp tương tự.
Khi Chelsea thắng 1-0 trước Tottenham, Atletico Madrid, Liverpool, Man City, West Ham, thì xin hiểu cho: HLV Tuchel muốn hướng đến kết quả như vậy. Đáng lẽ trận đấu trên sân Real Madrid cũng sẽ như vậy (Karim Benzema gỡ 1-1 nhờ khoảnh khắc cá nhân xuất thần). Thật lố bịch khi nhìn vào các trận đấu ấy và chê Chelsea “không thể ghi hơn 1 bàn”.
Werner, trong thời gian gần đây, tỏ ra quá kém trong các tình huống dứt điểm? Rõ rồi. Đây quả là chỗ tầm thường trong lĩnh vực tấn công của Chelsea. Nhưng đây lại chi tiết cực kỳ phức tạp, không dành cho những fan hời hợt khi xem bóng đá.
Werner bỏ lỡ những cơ hội tốt trước khung thành Real, Fulham (và nhiều đội khác nữa). Vậy sao Tuchel cứ để Werner đá chính? Vì anh di chuyển quá tuyệt vời - xét cả về tốc độ, ý thức chiến thuật, cách chọn vị trí, hướng di chuyển... Một mặt, giá trị đồng đội của Werner quá cao. Mặt khác, anh chỉ cần chậm nửa bước, thì cơ hội sẽ không xuất hiện (và cũng chẳng ai lưu ý), dĩ nhiên sẽ không có pha bỏ lỡ cơ hội để thiên hạ chê bai!
Werner ngay lúc này không được tự tin cho lắm và kết thúc rất kém. Nhưng Tuchel “chọn cơ hội”, chứ không phải chọn Werner. Thay Werner bằng một chân sút khác, có hiệu suất ghi bàn tốt hơn, thì Chelsea sẽ... chẳng có cơ hội, do không có ai di chuyển tuyệt hay như Werner. Đấy là chưa kể, Chelsea của Tuchel “chọn chiến thắng” chứ không “chọn bàn thắng”. Họ chơi bóng để thắng, chứ đâu phải để ghi nhiều bàn!
Đâu là “Werner thật”?
Timo Werner ghi cho RB Leipzig 28 bàn trong 34 trận ở Bundesliga mùa bóng 2019/20, nhưng xét trên chất lượng của các cơ hội thì chỉ có khoảng 20 bàn “được chờ đợi”. Bây giờ, ai cũng thấy rõ tình trạng ngược lại: Werner ghi bàn cho Chelsea ít hơn sự chờ đợi, từ chất lượng của các cơ hội. Thật ra, cũng có lúc Werner ghi 10 bàn, kiến tạo 3 bàn chỉ trong 1 tháng (9 trận, từ 13/10 đến 14/11). Đâu là “Werner thật”?
24 - Nếu không tính những quả phạt đền hoặc những bàn do đối phương tự đốt lưới nhà, thì Chelsea ghi 24 bàn trong 23 trận dưới thời Thomas Tuchel. Có đến 12 cây làm bàn khác nhau (chưa tính Jorginho - cầu thủ chỉ ghi bàn từ chấm phạt đền).
Bình Luận