Đâu rồi, 'Mes que un club'?

Ngày xưa, Narcis de Carreras nghĩ ra khẩu hiệu “Mes que un club” (tạm dịch: “Hơn cả một CLB”) chỉ để tranh cử. Đấy là một luật sư và là chủ tịch ngân hàng La Caixa.
Ngày xưa, Narcis de Carreras nghĩ ra khẩu hiệu “Mes que un club” (tạm dịch: “Hơn cả một CLB”) chỉ để tranh cử. Đấy là một luật sư và là chủ tịch ngân hàng La Caixa.

Hoạt động chính trị của De Carreras “xôm tụ” hơn nhiều so với bóng đá. Không cần giới thiệu đảng phái của De Carreras, khi ông ta chiếm ghế chủ tịch ở đội bóng xứ Catalunya, tại nơi mà nhà văn nổi tiếng Eduardo Galeano từng viết rằng mỗi bậc thềm của sân Nou Camp đều biết rên xiết dưới ách độc tài Franco.

Nhưng ở cái tổ chức ngân hàng La Caixa kia, thì người kế vị De Carreras lại là Juan Antonio Samaranch - bộ trưởng thể thao của Franco. Vâng, chính là Samaranch sau này tiến tận đến ghế chủ tịch IOC đấy. 

Cái khẩu hiệu kia chẳng hề đem lại thành công về mặt chuyên môn cho Barcelona, trong gần 2 năm De Carreras giữ ghế chủ tịch? Có một cách cảm nhận khác. Đã bảo là “hơn cả một CLB”, thì nếu Barcelona có thua trên sân đi nữa, cũng chẳng đáng nói cho lắm. Còn khối chuyện khác quan trọng hơn.

Gieo gì gặt nấy, đây là lúc để các ông chủ Barcelona, và không ít hảo thủ trong đội, phải cố nuốt trôi những giá trị vượt xa phạm vi bóng đá của chính họ.

Thua Bayern và bị loại trước ngưỡng cửa bán kết Champions League là quá bình thường. Nhưng, thua đến 2-8 thì đúng là hơn cả một cái thua trong bóng đá rồi. Càng dĩ nhiên, đấy là cái thua vượt khỏi vấn đề chuyên môn thuần túy của “cựu HLV” Quique Setien.

Vâng, không ít người đã xem Setien là “cựu HLV” đang cầm quân ở Barcelona, từ trước trận gặp Bayern, thậm chí trước cả trận thắng Napoli 3-1. Giống như người tiền nhiệm của ông là Ernesto Valverde - “cựu HLV chưa bị sa thải” hồi tháng 1 vậy. Barcelona - ít ra là Barcelona này - luôn là một nồi nước sôi chưa nấu. Môi trường Nou Camp đã là như vậy, nói gì đến chiếc ghế HLV trưởng quá nhỏ nhoi.

Chẳng phải GĐĐH Oscar Grau và GĐTT Eric Abidal từng nghiêm túc sang tận Qatar để mời Xavi trở lại Nou Camp làm HLV trưởng, thậm chí đã phát sóng, ngay giữa lúc HLV Valverde còn đang cầm quân? Mà không riêng gì Xavi, Barcelona còn mời Ronald Koeman nữa. Đấy là chỉ kể những việc rõ như ban ngày. Chứ theo báo giới thì hàng ngày, Valverde biết ông đang huấn luyện trong bối cảnh hơn nửa tá đồng nghiệp đã được mời về thay mình. Setien, trong những ngày ấy, bất quá chỉ được tính là “ứng cử viên số 4”.

Cái môi trường kỳ lạ, cùng cách làm việc kỳ lạ ấy, suy cho cùng là việc riêng của Barcelona. Thất bại hay thành công, cũng là việc của họ. Vấn đề ở đây là nếu Barcelona tự thấy họ quan trọng hơn bóng đá, nhưng vẫn chơi bóng (thay vì kiếm lĩnh vực khác phù hợp với sự vĩ đại của mình), thì như thế là hơi... xúc phạm thế giới bóng đá? Giới hâm mộ bóng đá trung lập vừa được mãn nhãn trước một điển hình về sự tôn trọng, mang tên Bayern. Phải cố ghi thật nhiều bàn - đấy luôn là một cách tôn trọng đối thủ.

XEM THÊM

Kết quả Man City 1-3 Lyon: Man xanh dừng chân tại tứ kết Champions League

Kết quả Bayern Munich 8-2 Barca: Thất bại ê chề

SỰ KIỆN NÓNG TRONG NGÀY

    Bình Luận