Có mẩu truyện cười quen thuộc, về một người hùng lao xuống... hồ cá sấu và bơi qua hồ một cách an toàn. Leo được lên bờ, anh ta không quan tâm lắm đến việc lãnh thưởng từ gã trọc phú treo giải để mua vui, mà chỉ cố tìm xem... kẻ nào đã lén xô anh xuống hồ.
Trong cơ man những pha bay người hoặc lăn lê bò toài để cố giữ vững mành lưới M.U trong mùa bóng này, liệu có lúc nào David de Gea cay cú rủa thầm... cái nguyên nhân khiến mình phải sắm vai người hùng bất đắc dĩ, như anh chàng phải cố bơi qua hồ cá sấu trong truyện cười?
Cái hay của De Gea, chẳng còn gì lạ. Chỉ lạ ở chỗ, tại sao cuộc sống của anh cứ phải như vậy! Số lần bắn phá cầu môn của Sevilla nhiều gấp 4 lần . Số lần dứt điểm chính xác của Sevilla cao gấp 8 lần. Ngoài thủ môn Sergio Rico, toàn bộ 10 cầu thủ còn lại trong đội hình chính Sevilla, và cả cầu thủ dự bị Sandro Ramirez vốn chỉ vào sân ở phút 85, đều có dịp bắn phá khung thành De Gea. Ramirez cùng các hậu vệ Jesus Navas, Gabriel Mercado là những người hiếm hoi “chỉ” tung cú dứt điểm 1 lần.
Vâng, De Gea đáng phục khi anh rời sân mà không thủng lưới. Nhưng nếu thu gọn cuộc sống của các ngôi sao vào những việc phải làm của họ mỗi khi ra sân, thì xem ra De Gea lại có một mảnh đời... bất an. Anh sẽ giữ được mãi phong độ như thế? Và cho dù như thế, cũng không có gì bảo đảm là anh không phải vào lưới nhặt bóng. Rồi sao nữa?
Nhà văn Eduardo Galeano từng định nghĩa thủ môn trong một cuốn sách rất hay về bóng đá. Đại khái, đấy là cầu thủ quan trọng nhất trong đội bóng, nhưng cũng là cầu thủ cô đơn nhất, tội nghiệp nhất. Các đội luôn thắng nhờ tiền đạo, và luôn thua vì thủ môn! Hồi xưa, người ta không chỉ ra được rằng thủ môn Barbosa của Brazil kém ở chỗ nào khi ông phải vào lưới nhặt bóng 2 lần, trong trận thua Uruguay (và mất ngôi vô địch) tại World Cup 1950. Chỉ biết chắc một điều, là Barbosa bị cả xã hội căm ghét, khinh bỉ, đến tận cuối đời. Ông từng nói: “Kẻ giết người ở Brazil cũng chỉ ngồi tù 30 năm, chứ không phải chịu số phận hẩm hiu như tôi”.
Rồi cũng sẽ đến lúc M.U thất thủ “vì De Gea thủng lưới”? Và người ta, nếu không quên sạch, thì cũng chẳng mấy quan tâm, rằng anh đã cứu nguy cho M.U bao nhiêu lần trước Sevilla, trước Arsenal, trước bao nhiêu đối thủ mạnh hoặc tầm thường khác?
Trong Top 10 thủ môn có số lần cứu nguy nhiều nhất ở mùa này, duy nhất chỉ có De Gea trấn giữ khung thành cho một đội mạnh. Thủ môn của đội mạnh kế tiếp đứng thứ... 15 trong danh sách. Nói cách khác, De Gea đang sống cuộc sống của những Lukasz Fabianski (Swansea), Jack Butland (Stoke), Mathew Ryan (Brighton), Nick Pope (Burnley)...
De Gea có số lần cứu nguy cao gần gấp đôi so với thủ môn Ederson của Man City. Giới chuyên môn “mổ băng” và thấy rằng Ederson cũng như Thibaut Courtois (Chelsea), Petr Cech (Arsenal), Hugo Lloris (Tottenham), Simon Mignolet (Liverpool) đều có số lần thủng lưới cao hơn số tình huống “có thể thành bàn” mà họ phải đối diện. Ngược lại, De Gea là thủ môn duy nhất trong nhóm “Big Six” có số lần thủng lưới ít hơn số tình huống “có thể thành bàn” mà anh đối diện ở Premier League. Thấp hơn rất nhiều (tổng cộng hàng chục lần trong mùa này).
Nhưng tóm lại, tất cả sẽ dẫn đến điều gì, có ý nghĩa gì, khi mà trận nào De Gea cũng phải liên tục chống đỡ những pha bắn phá - như 25 lần trước Sevilla hoặc 33 lần trước Arsenal?
Giả sử De Gea không giỏi như thế, chưa chắc HLV “dám” chơi thiên hẳn về thủ (để rồi De Gea quá “khổ”). Hay, nên nghĩ ngược lại: vì Mourinho quá thiên về thủ nên De Gea mới có nhiều cơ hội “sắm vai người hùng” như thế?
Bình Luận