Bóng đá trong thời đại hỗn loạn đang dần mất đi những giá trị chân truyền. Nhưng đâu đó tại Italia, Roma vẫn đang cất giữ được một bảo vật gia truyền mang tên Daniele De Rossi.
Nói là gia truyền là bởi cha của Daniele, Alberto De Rossi dù chỉ là một cầu thủ hạng xoàng ở Serie C nhưng đã gắn bó với công tác đào tạo trẻ tại Roma trong suốt 25 năm. Với Daniele, trước khi là một cầu thủ, anh đã là một người hâm mộ cuồng nhiệt của Roma rồi.
Nhưng không chỉ dừng lại như vậy, người Roma luôn muốn duy trì biểu tượng của đội bóng. Đó phải là một người con của thành phố này, gắn bó trọn đời cho tới khi giải nghệ. Trước là Francesco Totti, bây giờ là De Rossi và tương lai có thể là Alessandro Florenzi.
De Rossi là thủ lĩnh của Roma
De Rossi là mạch nối của các thế hệ. Từ một cậu bé nhặt bóng bên ngoài đường piste Stadio Olimpico ngày nào, anh lớn lên trong niềm ngưỡng mộ Totti, sát cánh cùng đàn anh vượt bao giông bão và cho đến bây giờ, ở tuổi 34, vẫn đang miệt mài gồng gánh cả tập thể non trẻ.
Là một trong những tiền vệ trụ tài năng nhất thế hệ của mình, De Rossi có nhiều cơ hội để được ra nước ngoài thi đấu, đến với những chân trời mới hơn, những sân khấu hoành tráng hơn và đương nhiên, kiếm được nhiều tiền hơn.
Nhưng không, anh từ chối tất cả để bám trụ lại Roma. Nhiều người tiếc cho De Rossi. Anh lẽ ra đã có thể trở thành một thứ gì đó lớn hơn nhiều thay vì chỉ là biểu tượng của một thế lực cũ kỹ.
Nhưng đấy cũng là điều làm De Rossi trở nên đặc biệt. Anh sẵn sàng chờ đợi, đằng đẵng nhiều năm liền, đến ngày Totti giải nghệ để chính thức lên ngôi thủ lĩnh. De Rossi muốn được làm đội trưởng của đội bóng anh kính trọng nhất, đó mới là điều khiến cuộc đời này đáng sống, hơn bất cứ sự chi phối nào khác.
Tinh thần chiến đấu luôn là điểm mạnh nhất của De Rossi
Và Rossi đã trở thành mẫu thủ lĩnh như đúng thần tượng của mình: Roy Keane. Ở cả hai, người ta nhìn ra ngọn lửa tinh thần, không chỉ đủ cho bản thân mà còn truyền ra mọi đồng đội. Có De Rossi là có máu lửa, có nhiệt tình, có tranh chấp, có đổ máu nhưng không bao giờ khuất phục.
"Thế giới đã thay đổi, không chỉ riêng bóng đá. Khi thấy một cầu thủ trẻ quay video đăng tải lên Instagram trong phòng thay đồ trước trận đấu, tôi muốn đánh vỡ mồm hắn ta bằng một cái gậy bóng chày", De Rossi không ngần ngại bày tỏ cái tôi của mình.
Chính tính khí bốc đồng này từng khiến anh trả giá bằng chiếc thẻ đỏ vì chơi xấu Brian McBride trong trận đấu giữa ĐT Italia với Mỹ tại vòng bảng World Cup 2006. Nhưng cũng chính tinh thần này đưa anh trở lại, sung sức hơn, khát khao hơn để chơi những trận đấu tuyệt vời nhất đời mình trước khi cùng Azzurri lên đỉnh thế giới.
Thẻ đỏ của De Rossi tại World Cup 2006
Từ tội đồ thành người hùng, đời De Rossi đã chứng kiến quá nhiều. Ngay trong vòng tứ kết Champions League mùa này trước Barcelona, De Rossi đã rũ bùn đứng dậy, quên đi pha đá phản lưới trong trận lượt đi để thực hiện thành công quả penalty, gia tăng niềm tin cho màn lội ngược dòng không tưởng ở lần tái đấu.
De Rossi ở tuổi 34 đã biết kìm máu lửa vào trong. Anh lùi xuống sâu hơn để đọc trận đấu, xây dựng kết cấu, hỗ trợ đồng đội và bao bọc hàng thủ. De Rossi trở thành một thủ lĩnh lọc lõi thay vì kẻ đầu tiên lao lên như trước. Nhưng khi cần, một cú chuồi bóng hay... một cái gậy bóng chày đều có thể được tung ra từ người đàn ông này.
Bạn có thể nghĩ thời của chiến binh La Mã đã qua, bạn có thể nghĩ Roma đã mất bóng dáng chó sói, bạn chắc chắn đã nhầm! De Rossi vẫn còn đó!
Bình Luận