Đón đọc đặc san “30 năm Champions League”
Mùa giải 1992/93, Champions League ra đời từ dư chấn của một thảm hoạ bóng đá, để rồi lột xác trở thành một sân khấu vĩ đại, một đấu trường danh giá, một thương hiệu bóng đá thành công nhất trong lịch sử.
Nhân kỷ niệm 30 năm Champions League, Tạp chí Bóng đá gửi tới độc giả một ấn phẩm đặc biệt với nhiều bài viết đặc sắc, hấp dẫn và độc quyền.
Các học trò của Simone Inzaghi đã chuẩn bị rất kỹ càng cho trận đánh lớn trên đất Thổ Nhĩ Kỳ. Không có bất cứ đột biến nào nơi đội hình xuất phát khi vẫn là những con người quen thuộc trong sơ đồ 3-5-2. Thế nhưng, Inter nhập cuộc quá chủ động, dàn thế trận pressing hiệu quả khiến đến một “bậc thầy” luân chuyển bóng như Man City cũng phải lúng túng.
Trong bức tranh chung, Dimarco chính là điểm nhấn không thể bỏ qua. Cầu thủ 25 tuổi giữ cự ly tuyệt vời với khối đội hình chung, lên xuống nhịp nhàng và đặc biệt là đọc tình huống rất tốt để nhiều lần bắt bài các đường chuyền ngang sân của Man City. Trong một ngày mà Dumfries không thể hiện được nhiều, Dimarco lại chơi vô cùng nổi bật ở cánh đối diện, khiến cho cả Bernardo Silva, De Bruyne hay Manu Akanji phải đặc biệt vất vả trước sự đeo bám không dứt.
Không có nhiều kinh nghiệm chinh chiến ở cúp châu Âu, lại là lần đầu tiên tham dự một trận chung kết lớn như vậy nhưng không hề tìm thấy chút bối rối nơi Dimarco. Chàng hậu vệ người Italia này mang trong mình tham vọng to lớn, sẵn sàng xộc thẳng vào vòng cấm Man City mỗi khi có cơ hội. Chính nhờ những người không bao giờ bỏ cuộc như Dimarco mà Inter mới có những phút cuối hiệp 2 rần rần cảm xúc.
Phút 71, khung thành của Ederson rung chuyển sau cú đánh đầu lái bóng điệu nghệ của Dimarco. Bóng đập xà ngang bật ra và thêm một lần nữa, Dimarco lại phi thân tới. Nhưng đen đủi cho Dimarco, lần này người chặn anh ghi bàn lại là... Romelu Lukaku. Ở khoảng cách quá gần, Lukaku không thể tránh kịp cú dứt điểm bồi của đồng đội và khiến Inter bỏ lỡ một cơ hội vừa buồn cười, vừa đáng thương này.
“Chúng tôi đã cống hiến 120% khả năng nhưng như thế vẫn là chưa đủ”, Dimarco buồn bã sau trận đấu. “Chúng tôi cực kỳ thất vọng với những gì đã xảy ra. Đội bóng xứng đáng nhiều hơn, chúng tôi xứng đáng có được 1 bàn thắng. Inter đã chơi ngang ngửa với đội bóng mạnh nhất thế giới, họ có đội hình được xây dựng để vô địch Champions League. Chính vì thế, sau tất cả, chúng tôi vẫn luôn tự hào vì hành trình vĩ đại này. Với những màn trình diễn xuất sắc ở cúp châu Âu, tôi tin đây là điểm khởi đầu chứ không phải kết thúc của Inter”.
Dimarco mang tới sự lạc quan lớn cho người hâm mộ Inter, điều vốn rất xa xỉ vào lúc này. Sau trận chung kết Champions League, nửa xanh thành Milano sẽ đối diện với rất nhiều thay đổi trong Hè 2023. Sẽ có những người phải ra đi, thậm chí tương lai của HLV Inzaghi cũng không chắc chắn. Thế nhưng Dimarco cho BLĐ đội bóng một chỉ dấu để đi, với con đường xây dựng tương lai dựa trên nền tảng là những cầu thủ trẻ tuổi, nhiệt huyết. Đáng nói, Dimarco còn là sản phẩm của chính lò đào tạo Inter nên càng là “hạt mầm” đáng trân trọng và gìn giữ hơn cả.
Dimarco bắt đầu mùa giải với một sứ mệnh hết sức lớn lao: lấp đầy khoảng trống mà Ivan Perisic bỏ lại bên cánh trái của Nerazzurri. Đó là một khoảng trống khổng lồ, xét tới tài năng và tầm ảnh hưởng của ngôi sao người Croatia trong thời gian anh khoác áo Inter. Nhưng Dimarco đã đi thẳng vào khoảng trống ấy không một chút bối rối, và cho tới bây giờ thì có thể khẳng định là các CĐV của Inter không còn lý do gì để nuối tiếc Perisic nữa. Cả hiện tại và tương lai của Inter đều nằm trong tay Dimarco!
Dimarco lỡ cơ hội sánh vai với Pippo Inzaghi
Cầu thủ người Italia gần nhất ghi bàn trong trận chung kết Champions League là người anh của HLV Simone Inzaghi - Filippo Inzaghi với bàn thắng ghi được vào lưới Liverpool năm 2007. Suýt chút nữa, Dimarco đã có thể sánh vai với tiền bối nếu cú đánh đầu đưa bóng đi thấp hơn một chút, hoặc không có... Lukaku ngăn cản.
Bình Luận