Jordi Cruyff: "Sự khác biệt ở người cầm ô"

Thật sai lầm nếu nghĩ rằng thành công của một đội bóng chỉ được đong đếm bằng thành tích của họ ở Champions League. Vì giải trong nước mới thực sự là thước đo cho sức mạnh, cùng sự ổn định của bạn.
Jordi Cruyff: "Sự khác biệt ở người cầm ô"
Khi Barca tiếp Liverpool tại Nou Camp vào đêm thứ Tư tới, họ sẽ thấy một hình ảnh tương phản về một đội bóng đã không vô địch Anh trong gần 3 thập kỷ qua. Bóng đá, cũng như cuộc sống, luôn tạo ra những hoàn cảnh để bạn có thể chứng tỏ những giá trị của mình. Lúc tôi chuyển đến Man United năm 1996, Quỷ đỏ vẫn đang nhìn về Anfield bằng ánh mắt pha trộn giữa khát khao và ghen tị với 18 chức vô địch quốc gia của Liverpool.

Khi ấy, chúng tôi còn kém họ 8 danh hiệu. Đó là thử thách gần như không thể vượt qua nhưng Sir Alex Ferguson đã biến chúng thành nỗi ám ảnh để đội bóng nỗ lực rút ngắn cách biệt, trong khi Liverpool vẫn bế tắc trong cuộc hành trình của mình. Để rồi khi Fergie nghỉ hưu, phòng truyền thống ở Old Trafford đã có 20 chiếc cúp vô địch Anh, nhiều hơn Liverpool 2 chiếc.

Bạn không bao giờ được phép coi thường một đối thủ đang “đói” danh hiệu. Mà giờ, Liverpool là một đội bóng như thế. Juergen Klopp đã biến họ thành một đội bóng cơ động, chuyển đổi trạng thái cực tốt, với một nhân tố gây đột biến là Mohamed Salah, một hàng công nhanh nhẹn và các tiền vệ chơi đầy hiệu quả. Không nghi ngờ gì, đây là đối thủ mà Barca không muốn gặp nhất ở bán kết Champions League.


Nhưng sẽ thật sai lầm nếu nghĩ rằng thành công của cả mùa giải chỉ phụ thuộc vào Champions League, mà đánh giá thấp giá trị của chức vô địch La Liga thứ 8 trong 11 mùa qua mà Barca vừa giành được. Tại Champions League, bạn phải đạt phong độ đỉnh cao ở những khoảnh khắc quyết định và có thể bị loại chỉ vì một chi tiết nhỏ: một quả penalty, một cú trượt chân hay phán quyết của VAR. Real Madrid đã vô địch 3 mùa gần nhất. Nhưng hãy nhìn xem họ đứng ở đâu tại La Liga 2 mùa qua, nhất là mùa trước, khi họ kém Barca tới 17 điểm.

Thực tế ấy nói lên điều gì? Ở châu Âu, có thể bạn phải đối mặt với những đội bóng hàng đầu trong 13 trận đấu. Tuy nhiên, giải VĐQG mới là thước đo đích thực cho sức mạnh và sự ổn định của một đội bóng. Và những gì Barca đã làm được quả là đáng nể.

Tôi luôn tin vào tính chu kỳ. Ở mùa 2016/17, khi Real Madrid thống trị La Liga, Zidane đã quay vòng giữa đội hình 1 với các cầu thủ dự bị chất lượng. Nhìn sang Barca khi ấy, người ta chỉ thấy mất niềm tin vào một thế hệ. Nhưng giờ, tất cả đã đảo chiều. Real Madrid vẫn đang có một đội ngũ tuyệt vời, nhưng lại thiếu một người nắm lấy chiếc ô để khi trời mưa, không ai bị ướt. Công việc này từng thuộc về Cristiano Ronaldo, nhưng anh ấy đã ra đi và không ai có thể làm được điều đó. Còn tại Barca, họ vẫn có Messi.

Trong 2 năm qua, Barca đã có những cầu thủ trẻ chất lượng như Arthur, Dembele, Lenglet và một tài năng trẻ khác là De Jong đang đến. Đó là bằng chứng cho thấy họ đã có sự chuẩn bị cho tương lai. Nhưng sự chuyển giao có thể diễn ra thuận lợi mà đội bóng không mất đi sức mạnh là nhờ Ernesto Valverde. Ông ấy là người có ý tưởng và đã đem lại sự yên bình cho đội bóng trong hoàn cảnh khó khăn. Giờ thì không ai nhớ những scandal của Dembele nữa. Những con số cũng nói lên tất cả. Valverde đã giành cú đúp mùa trước, và đang tiến tới cú ăn 3 mùa này. Liệu ai có thể làm được điều đó?
    Bình Luận