Đã 10 năm kể từ lần cuối cùng Pep Guardiola góp mặt trong 1 trận chung kết Champions League với tư cách HLV trưởng. Và trận Man City vs Chelsea cũng là lần đầu tiên ông tiến đến trận đấu cuối cùng tại giải đấu cao nhất châu Âu cấp CLB cùng với nửa xanh thành Manchester. Có lẽ vì những lý do này mà Pep đã lại suy nghĩ quá nhiều về phương thức để giành chức vô địch. Và thêm một lần nữa ông đã mắc sai lầm.
Pep luôn được biết tới là 1 thiên tài chiến thuật với những cách sáng tạo nhân sự một cách độc đáo ít ai ngờ tới. Chính ông là người đã kéo Javier Mascherano về đá trung vệ khi còn ở đỉnh cao phong độ, vì khả năng điều tiết nhịp độ trận đấu của anh là hàng hiếm. Điều này tạo nên một hòn đá tảng nơi hàng thủ của Barca thời kỳ đỉnh cao.
Guardiola cũng thành công trong việc đẩy Messi lên chơi tiền đạo ảo, khi còn dẫn dắt Barca, tạo ra chiến thắng lịch sử 6-2 trước Real Madrid ở mùa giải 2008/09. Tại Bayern, ông cũng có những sáng tạo đầy mới lạ như biến Phillip Lahm thành một tiền vệ trung tâm đẳng cấp hay đôi khi đẩy các hậu vệ cánh đá bó vào để tạo thêm người nơi tuyến giữa.
Chuyển đến Man City, Pep vẫn không ngừng tìm tòi để nghĩ ra những cách sử dụng nhân sự kỳ lạ. Ông từng dùng Kevin De Buyne và David Silva, những số 10 trước đó, chơi ở vị trí số 8. Rồi Guardiola cho họ ra đá cánh, còn Sergio Aguero lên chơi tiền đạo cắm. Fernandinho, trước kia chỉ biết chơi tiền vệ con thoi, được chuyển thành tiền vệ cầm nhịp ngay trước hàng phòng ngự, rồi sau này được tận dụng cả ở khu trung vệ.
Suốt 5 năm tại Man City, nhiều lần Guardiola gây ngạc nhiên khi bố trí đội hình, với xu hướng tối đa hóa số cầu thủ sáng tạo trên sân. Người chơi tiền vệ cầm nhịp có thể đá trung vệ, tiền vệ sáng tạo chơi hậu vệ cánh, sử dụng tất cả biến thể như số 9 ảo, các loại hệ thống chiến thuật khác nhau để phát huy khả năng tấn công. Và các thể nghiệm của Guardiola thường thành công.
Tuy nhiên, ở những trận đấu quan trọng nó lại phản tác dụng. Câu chuyện này đã diễn ra ở Bayern và Man City, khiến cho Pep chưa thể một lần nữa chạm đến vinh quang Champions League dù nắm trong tay những đội bóng cực mạnh.
Tính riêng tại Man City, Pep đã có ít nhất 4 lần mắc sai lầm trong các trận đấu quan trọng tại Champions League. Đầu tiên là ở lượt đi tứ kết Champions League mùa 2017/18, Pep đã gây sốc với việc cho Ilkay Guendogan đá chính thay Raheem Sterling - một cầu thủ có khả năng tạo đột biến lớn. Hệ quả, Man City bị Liverpool thổi bay 0-3 tại Anfield.
Lần thứ 2 là ở trận lượt đi tứ kết Champions League 2018/19 với Tottenham, Pep cất những ngôi sao hay nhất như Kevin De Bruyne hay Leroy Sane trên ghế dự bị. Riyad Mahrez, cầu thủ không thường xuyên có đất diễn mùa đó, bất ngờ được điền tên vào danh sách đá chính. Gundogan cũng có suất trong đội hình xuất phát để đá cặp tiền vệ trung tâm với Fernandinho. Cuối cùng, Man xanh thua 0-1 và chẳng thể lật ngược thế cờ ở lượt về.
Tới mùa giải 2019/20, Pep lại một lần nữa gây thất vọng ở trận tứ kết Champions League với Lyon. Ông bố trí 5 hậu vệ và 2 tiền vệ phòng ngự trên sân, trước đối thủ đến từ Ligue 1. Guardiola có 6 cầu thủ tấn công tốt, nhưng chỉ cho 3 người đá chính. Kết quả là Man City gặp khó trong việc lên bóng để rồi nhận lấy thất bại 1-3.
Những tưởng Pep đã rút ra được những bài học đau đớn để có quyết định đúng đắn trong trận chung kết đầu tiên sau 10 năm. Nhưng ông lại tiếp tục sa vào lối mòn.
Trước một Chelsea đã 2 lần đánh bại Man City mùa này, Pep bất ngờ để Raheem Sterling, một cầu thủ sa sút thấy rõ ở mùa này, đá chính. Đồng thời, ông cũng không dùng bất kỳ ai trong số 2 tiền vệ phòng ngự của mình là Fernandinho và Rodri. Thay vào đó, Gundogan phải đá lùi sâu với Phil Foden và Bernardo Silva đá ngay phía trên.
Ý đồ của Pep là muốn tăng cường quyền kiểm soát bóng ở giữa sân và hướng tới việc tấn công nhiều hơn cho Man City. Tuy nhiên, đây là một sai lầm chí tử. Hàng tiền vệ thiên về kỹ thuật nhưng mỏng cơm của Man City đã bị N'Golo Kante quần nát. Một mình cầu thủ người Pháp cũng đủ đá bay những cái bóng áo màu xanh nhạt ở trên sân.
Không những vậy, hàng tiền vệ quá thiên về tấn công của Man City đã không thể đảm đương được nhiệm vụ che chắn cho bộ tứ vệ. Hậu quả là Chelsea thoải mái thực hiện những pha phản công đầy tốc độ khi biết rằng nhân sự của Man City ở hàng thủ chẳng có quá nhiều.
Man City thực tế vẫn có những cơ hội khá ngon ăn nhưng đều bị ngăn chặn bởi lối chơi lăn xả của các cầu thủ Chelsea. Và khi mà hàng công bế tắc còn hàng thủ thiếu đi sự che chắn cần thiết, việc họ bị thủng lưới từ phản công cũng không có gì bất ngờ.
Nhưng Pep vẫn quá cố chấp với cách bố trí của mình và chỉ tung Fernandinho vào sân thay cho Bernardo ở phút 64. Khi đó đã là quá muộn khi Chelsea có được bàn thắng mở tỷ số và dồn hết quân về thực hiện lối đá sở trưởng phòng ngự chặt phản công nhanh của mình.
Man City đã có những tiến bộ lớn ở mùa giải này khi chất thực dụng được tăng cường rõ rệt. Họ đã có được thành công khi giành cú đúp vô địch Premier League và League Cup. Nhưng ở trận đấu quan trọng nhất mùa giải, trận chung kết Champions League, Pep đã lại "nghĩ quá nhiều" để rồi khiến Man xanh lỡ cơ hội giành chức vô địch lần đầu tiên.
Bình Luận