M.U & chuyện "ăn mày dĩ vãng"

Trong những ngày tăm tối này, người yêu Quỷ đỏ cần đi tìm thấy sự sáng suốt. Họ có thừa tiềm lực để không phải bới móc những vinh quang quá khứ để soi chiếu cho hiện tại.
M.U & chuyện "ăn mày dĩ vãng"
Năm 1991, nhà văn Chu Lai cho ra mắt tác phẩm “Ăn mày dĩ vãng.” Cuốn tiểu thuyết sau đó được chuyển thể thành phim “Người đi tìm dĩ vãng”. Câu chuyện kể về một người lính trong thời bình, giờ lặn ngụp về quá khứ tìm lại bóng hình người yêu tưởng như đã chết. Trong một ngày anh vô tình gặp cô giờ đã là nữ doanh nhân thành đạt.

Còn anh, không vợ, không con, không gia đình, chỉ còn ký ức đi kiếm một thời hoa lửa. Sức ấn tượng của tác phẩm “Ăn mày dĩ vãng” đã đưa nó ra với đời sống, trở thành câu thành ngữ nói về những con người, những tổ chức chỉ còn biết gặm nhấm vinh quang quá khứ. Khái niệm này còn đặc biệt được nói nhiều trong bóng đá, khi mà cụm từ “ăn mày dĩ vãng” được dùng để nói về những đội bóng suốt ngày nhớ về những quá khứ đã mất, do sự biến động của thời đại đã biến những CLB ấy trở thành cựu vương.

Đấy là những Milan, Ajax, là những tifosi đêm ngày mơ về Serie A một thuở kiêu hùng, đấy là Liverpool với nỗi nhớ về chức vô địch nước Anh đã rất xa xôi. Và hôm nay, người hâm mộ đang thấy thêm CLB mới nữa đang dần dần gia nhập vào “tổ ăn mày” này. Đó là Man United với những .

Vào một ngày của tháng 11 năm 1986, Alex Ferguson đến với Man United. Hôm đó, cả hai bên không nghĩ rằng họ sẽ bước lên một chuyến tàu kéo dài 27 năm. Chuyến tàu chở trên đó thật nhiều vinh quang, và báo hiệu cả sự trống vắng khi chuyến tàu đó dừng lại trong mùa Hè năm 2013. Ngày đó King Eric Cantona đã nói: “Sẽ có những Cantona mới, Giggs, Scholes hay Ronaldo mới, nhưng sẽ chẳng thể có thêm một Sir Alex Ferguson nào nữa.” Lời dự đoán ứng nghiệm, Man United với 3 đời HLV vừa qua chưa bao giờ thoát khỏi cái bóng của Alex Ferguson cả. 


Chúng ta sẽ thấy một kịch bản chung thế này. Mỗi khi Quỷ đỏ gặp sự cố, những CĐV lại nói đúng một câu, tuy quen thuộc đến nhàm chán nhưng chưa bao giờ hết “hot”, đó là: “Thời Ferguson còn cầm quyền thì Man United abc, còn Man United bây giờ thì xyz.” Hoặc: “Ferguson thế này, vậy mà ông A thế kia.” Ông A chính là David Moyes, Van Gaal và giờ là Jose Mourinho.

Còn nếu giả sử như M.U mà thắng phút cuối, tức thì sẽ được xưng tụng  “Fergie Time” đang quay trở lại Old Trafford, nếu như M.U mà thắng đẹp, thì sẽ được gọi rằng “Gợi nhớ về cái thuở ban bật như Man của Ferguson”. Tóm lại, làm gì thì làm, thắng hay là thua, không có Ferguson là không được. Nhưng CĐV . Một cảm giác của sự “ăn mày dĩ vãng” ở mức mộng du.

Khi Jose Mourinho đến với M.U thì cá tính, tầm ảnh hưởng, và sức hút của Jose Mourinho đang phần nào giảm bớt đi những câu chuyện về Ferguson. Đặc biệt khi M.U quyết định gắn bó tương lai lâu dài với ông, thì chuyện của các CĐV Man United lúc này cần làm chỉ nên cùng nhìn về tương lai, chứ không ngoái nhìn quá khứ. Tuy nhiên, việc Mourinho để thua Sevilla khiến cơn bùng phát về Ferguson trở lại, và càng dữ dội hơn trước.

Trong những ngày tăm tối này, người yêu Quỷ đỏ cần đi tìm thấy sự sáng suốt. Họ có thừa tiềm lực để không phải “ăn mày dĩ vãng” như thế. M.U không thiếu tiền như Milan, Ajax, và M.U cũng không rời xa vinh quang quá lâu để quên luôn mình đang làm gì như Arsenal. Vậy “ăn mày dĩ vãng” mãi làm gì mà không dám đặt cược cho tương lai? Bởi vì Ferguson sẽ không quay trở lại nữa. Nên hãy tập kiên nhẫn và rời xa “tổ ăn mày” gấp, Man United.
    Bình Luận