M.U & De Gea: Nỗi sợ điểm tựa

“Khi cái gì cũng viện đến sự giúp đỡ, nếu một ngày tất cả các điểm tựa của chúng ta mất hết, thì sao?”. Cuộc đời này, nếu bên cạnh bạn có một điểm tựa, thì đấy là may mắn. Nhưng nếu điểm tựa này trở thành điểm tìm đến của tất cả các vấn đề trong cuộc sống mà bạn gặp phải, dù là nhỏ nhất, thì đấy là rủi ro khá lớn.
M.U & De Gea: Nỗi sợ điểm tựa
Trong quá khứ, Man United từng ước HLV Alex Ferguson có thể cầm quân đến 100 năm, để có thể ở bên họ và bao bọc họ, đưa những chiến quả về Old Trafford. Cho đến một ngày ông đột ngột nghỉ hưu, thì Man United mất đi điểm tựa. Họ không quen sống với việc vắng ông, những gì còn lại với Man United là sự mất phương hướng. 

Lỗi ở đây thuộc về… Ferguson, bởi nếu xác định chọn David Moyes là người kế nhiệm ông ở M.U, thì ông phải đưa Moyes về làm trợ lý cho mình trong ít nhất… 3 mùa giải. Khoảng thời gian đó để Moyes làm quen với Old Trafford. 

Các công ty gia đình, mà ví dụ là các Chaebol Hàn Quốc như Samsung, LG, Hyundai… đều lựa chọn người kế thừa theo cách để người đó làm quen với bộ máy rồi mới giao quyền, chứ không đột ngột như Man United đã làm sau 2 thập kỷ cầm quyền của Ferguson.  

Bài học xương máu ấy, Man United cần phải nhớ để tránh lặp lại trong tương lai, chứ không phải là mãi khóc thương về thời đại Ferguson. Ở đây, chính là trường hợp của thủ thành David de Gea. Thật không thể tin nổi là dù đã mang về bao nhiêu ngôi sao tầm cỡ thế giới, . 


Kể từ khi Ferguson ra đi, đôi vai của De Gea trĩu nặng trong việc gồng gánh M.U qua 3 đời HLV. Anh đỡ cho Moyes những trận thua rát mặt, cứu cho chiếc ghế của Van Gaal vắt qua hai mùa giải.

Và mùa này khi Mourinho để M.U đá những trận với hàng thủ lùi sâu, ông giao hết trách nhiệm cho De Gea. 3 đời HLV hậu Ferguson là 3 lần De Gea giành giải “Sir Matt Busby Player of the Year” (Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải của Man United), vượt qua kỷ lục của các bậc tiền bối như Roy Kean, Ruud van Nistelrooy hay Cristiano Ronaldo. 

Từ khi giải thưởng này được khai sinh lần đầu vào mùa giải 1987/88, 30 năm qua chỉ có De Gea là thủ môn duy nhất giành giải thưởng. Nghe như Lev Yashin với danh hiệu Quả bóng vàng của thế kỷ trước?

Chủ tịch Real, Florentino Perez không bao giờ giấu tham vọng thay thế một Keylor Navas cần cù và giản dị . Bản thân M.U cũng biết rõ hiếm có ai từng ở Old Trafford mà cưỡng nổi sức hấp dẫn của Real. Thế nhưng, để đối phó với chuyện này, những gì BLĐ Man United làm chỉ là giữ cho cái máy fax… luôn hư.


Trước tầm quan trọng của De Gea, suy nghĩ của M.U chỉ là “giữ”, chứ không phải là “chuẩn bị.” Lại giống như chuyện Ferguson nghỉ hưu, đó là giải quyết cái nhất thời, chứ không giải quyết cái chiến lược. Điển hình cho việc M.U giao phó sinh mạng cho De Gea theo kiểu rủi ro là trận đấu với Liverpool cuối tuần qua, thời điểm Quỷ đỏ có 2 bàn dắt túi, họ lập tức phòng thủ ở hiệp 2. 

Đấy là vì Mourinho tin De Gea. Nhưng nếu sau này không có De Gea nữa thì sao? Nếu mùa Hè này anh qua Real thì M.U đối phó với chuyện này thế nào? Hoặc khi De Gea chấn thương? 

Đã quá muộn cho việc chuẩn bị cuộc sống thiếu De Gea. Bởi nếu chuẩn bị từ trước thì cách M.U xử lý vấn đề thủ môn sẽ rất khác. Đêm nay, M.U lại tiếp tục trường chinh ở . Nhưng thực tế, họ đang sống những chuỗi ngày thử nghiệm lẫn phụ thuộc.

    Bình Luận