Có thực lực mới buồn khi thua, còn không thì thôi! MU đã thua 3/4 trận gần nhất ở 3 đấu trường, và đang ở trong khởi đầu tệ hại nhất kỷ nguyên Premier League, họ có thực lực đến đâu tự fan Quỷ đỏ hiểu rõ nhất.
Sau trận thua ngược trên sân Copenhagen, HLV Ten Hag đã phàn nàn rất nhiều về công tác trọng tài. Người hâm mộ cũng có quyền tiếc nuối chiếc thẻ đỏ của Marcus Rashford cuối hiệp 1 là bước ngoặt của trận đấu. Nhưng để đi đến điều này, tất cả là do MU quá yếu, từ năng lực chuyên môn đến tinh thần.
Dấu hiệu về một MU bất ổn không cần chờ tới tận khi đến Đan Mạch mới lộ ra. Họ vừa thắng nhọc nhằn Fulham với pha lập công ở phút 90+1 của Fulham. Sau trận, cả đội đi ăn mừng như thể vừa lập được chiến tích vĩ đại nào đấy. Trước đó, ngay trên sân nhà, MU cũng chỉ thắng sát nút Copenhagen ở trận lượt đi. Thực tế, nếu không có tài nghệ cản penalty ở những phút bù giờ của Andre Onana, MU chỉ có thể giữ lại 1 điểm.
Như vậy là MU chỉ có thể đá ngang ngửa với Fulham và Copenhagen, vậy thì việc họ thua ngược 3-4 dù dẫn trước đối thủ tới 2 bàn thì cũng đâu có gì lạ. Thầy trò Ten Hag quá yếu, đơn giản là vậy. Mà một đội bóng dễ tổn thương thì không nên tham dự Champions League. MU bằng một cách thần kỳ nào đó vượt qua vòng bảng, thì cũng sẽ bị loại sớm ở vòng knock-out, đặc biệt là theo một cách tức tưởi nhất, dễ khiến fan nhà điên tiết nhất.
Bây giờ, quay lại câu hỏi MU có "đen đủi" không? Xin trả lời là có. Nhưng nhắc cho MU nhớ, chỉ những đội mạnh thì mới có "may mắn". Cái này MU rõ hơn ai hết bởi trong kỷ nguyên thống trị của Sir Alex Ferguson, may mắn luôn là thứ đứng về phía họ. Khi một cỗ máy đã vào guồng, tạo ra công suất lớn thì đá kiểu gì họ cũng thắng, giống như sự bá đạo của Man City bây giờ.
Nhưng lúc này, MU chỉ là một công xưởng nhỏ xíu, vẫn đang tẩn mẩn đi tìm công thức chiến thắng cho từng trận đấu. Và với quy mô như vậy, việc thất bại, đen đủi là thường tình. Ten Hag không biết đâu mới là con đường tốt nhất để đi. Có thể ông từng biết, nhưng giờ thì mơ hồ thực sự, sau quá nhiều màn thể hiện thảm họa.
Vào lúc này, MU có thể thua mọi đối thủ, từ yếu và trung bình như Crystal Palace, Galatasaray, Brighton, Copenhagen, chứ đừng nói mạnh như Man City, Newcastle, Tottenham, Arsenal, Bayern. Quỷ đỏ tự cho phép mình buông xuôi dễ dàng, đánh rơi mọi thứ dù nắm trong tay, hết lần này đến lần khác. Đây là biểu hiện không thể rõ hơn của cái gọi là khủng hoảng.
Thất bại và có thể bị loại ở Champions League có khi lại là... may mắn với MU. Bởi với năng lực hiện tại, họ chỉ có thể dồn sức cho một đấu trường chính. Sau mùa giải ra mắt bùng nổ của Ten Hag, MU lại quay về với đống đổ nát cũ. Công cuộc xây dựng lại từ đầu lại... bắt đầu, nhưng có khi Ten Hag chẳng phải người được chọn nữa!
Bình Luận