Anh chàng ấy chính là Fernando Redondo. Có Redondo, Real Madrid chấm dứt 32 năm dài chờ đợi chiếc Cúp C1, có Redondo, Real Madrid giành chiếc Cúp C1 lần thứ 8 sau màn trình diễn kinh điển ở Old Trafford, với cú giật gót thần sầu đến nay đã thành một trong những khoảnh khắc bất tử tại Champions League, anh không chỉ đánh bại Man United hùng mạnh của Alex Ferguson thời điểm ấy, mà còn đã tiêu diệt hậu vệ Henning Berg, khiến Roy Kean phải chửi tục trong phòng thay đồ: “Mẹ kiếp, thằng đó quá giỏi.”
Nhưng con thiên nga trắng ấy là một thiên tài bạc phận. Mùa Hè năm 2000, Real Madrid có sự thay đổi về thượng tầng. Trong cuộc bầu cử, chủ tịch Lorenzo Sanz thất bại trước Florentino Perez vì “lá bài độc” Luis Figo. Perez thần tượng Redondo, nhưng trong chính trị lại là một câu chuyện khác. Và ông quyết định đẩy anh sang Milan. Kinh đô thời trang lại hóa ra là bất hạnh. Nước Ý chôn vùi Redondo trong những chấn thương. Redondo làm gì? Anh từ chối nhận lương. Người quý tộc ấy chơi bóng đã đẹp, hành động cũng đẹp. Rồi một ngày anh giã từ bóng đá, anh để lại một nỗi trống hoác mênh mông thăm thẳm cho người Madrid. Họ làm sao để kiếm ra người thứ hai như anh: chơi bóng lịch lãm như một nghệ sĩ, nét vương giả ở cả phong cách.
Khi Toni Kroos vung chân tung ra đường chuyền dài 55,2m cho Vinicius, tiền đạo trẻ người Brazil khống chế bóng bằng ngực gọn gàng, dứt điểm hạ gục Alisson. Bàn thắng đẹp sững sờ khiến tất cả phải ngả mũ. Nhưng Vinicius làm gì? Anh ăn mừng bằng cách cúi đầu trước Kroos. Đấy còn hơn cả một lời khen. Đấy là sự xưng tụng dành cho nhà kiến tạo. Nếu bạn còn nhớ trận Siêu Kinh Điển mùa giải năm ngoái, cũng là Kroos giơ tay lên và ra hiệu “xuống đi” cho Vinicius thoát xuống phía sau lưng hậu vệ Barcelona, đánh bại Ter Stegen từ góc hẹp.
Pha bóng ấy, Kroos không thể hiện trình độ như cú “chặt mu” hôm qua. Nhưng anh thể hiện cho tất cả thấy, anh là một nhà biên kịch của trận đấu. Và tất cả những gì Kroos làm, Kroos kiến tạo, Kroos ghi bàn, Kroos sẵn sàng tắc bóng, nó đều thong thả, đơn giản, và pha chút khinh bạc như Redondo khi xưa. Còn chàng trai người Đức với mái tóc vàng, thân hình cao to, đôi mắt xanh lơ chính là kiểu đẹp cốt lõi của âm hưởng cũ.
Ngày Kroos đến với Bernabeu, chủ tịch Perez đã nói “Cảm ơn anh, vì đã chọn Real Madrid”. Câu nói ấy sau 7 năm trở nên đúng hơn bao giờ hết. Và giờ đây, với tình yêu mà anh cho Real, với những đồng điệu có từ ngàn xưa, các Madridistas có thể yên tâm “Sau Redondo, Real có Kroos”.
Bình Luận