Sân Delle Alpi, một ngày tháng 3/2005, Juventus và Real bước vào trận lượt về vòng 1/8 Champions League. Lúc ấy, tỉ số đang là 1-0 nghiêng về Los Blancos với bàn thắng của Ivan Helguera ở lượt đi. Nhưng Juventus đã thực hiện một màn ngược dòng ngoạn mục với hai bàn thắng của David Trezeguet ở phút 75 và Marcelo Zalayeta ở phút 116 (hiệp phụ thứ 2).
Kể cả trong giấc mơ đau đớn nhất, những người yêu mến Real cũng không thể tưởng tượng được rằng, trận đấu ấy mở ra giai đoạn đen tối bậc nhất của Kền kền Trắng ở đấu trường châu Âu với 6 năm liên tiếp bị loại khỏi ở vòng 1/8. Hình ảnh Zinedine Zidane trong chiếc áo màu xanh (màu áo sân khách của Real năm đó), cùng cái lắc đầu buồn bã ở Turin, là một hình ảnh đẹp mà đau với cá nhân ông. Bởi đó đã là lần thứ hai liên tiếp, tiền vệ tài hoa người Pháp bị loại bởi đội bóng cũ. Lần thứ nhất là bán kết Champions League 2002/03, khi màn trình diễn siêu hạng của Pavel Nedved đã làm lu mờ Zidane.
Có nghĩa tính rộng ra, Zidane đã thất bại 3 lần liên tục khi màu áo Juve xuất hiện trước ông, dù ông ở bên này hay bên kia (trận còn lại là chung kết Champions League 1997/98, khi Zidane khoác áo Juve). Phải đến 12 năm sau, nỗi đau mới khép lại với Zidane, khi ở cương vị HLV trưởng, ông đã dẫn dắt Real giành thắng lợi trước Juventus.
Quả thực, định mệnh rất khéo trêu ngươi Zidane và Juve. Với “Bà đầm già thành Turin”, Zidane đã bước ra thế giới, trở thành cầu thủ số 1 không chỉ ở trình độ mà còn ở giá chuyển nhượng. Nhưng với vị thế là cầu thủ đi đối đầu đội bóng cũ, Zidane chỉ nhận nỗi sầu từ phía Juventus. Trong định mệnh của niềm đau, đây là cái tên đã chặn đứng vinh quang của kỷ nguyên Galacticos 1.0 mà ông là đầu tàu.
Nhưng, đó còn là định mệnh của hạnh phúc, khi cũng trước Juve, Zidane bước lên vị trí vinh quang nhất trong vai trò HLV. Đó là trận chung kết Champions League 2016/17, trận đấu đã đưa Real trở thành CLB đầu tiên bảo vệ thành công ngôi vô địch giải đấu này. Còn Zidane chỉ có thể miêu tả bằng hai từ “toàn bích”, không chỉ là cầu thủ vĩ đại mà còn là HLV vĩ đại. Lịch sử trước ông, có lẽ chỉ có Frank Beckenbauer và Johan Cruyff là có thể sánh cùng. Và mọi thứ xung quanh Zidane, vẫn cứ gắn liền với cái tên mà ông đã rời đi vào mùa Hè 2001.
Lá thăm tứ kết của Champions League mùa này . Định mệnh tiếp tục vui đùa cùng Zidane và Juventus thêm lần nữa. Bởi lẽ mùa giải này của Real chỉ còn đấu trường châu Âu để hy vọng, khi họ đã bị loại ở Cúp Nhà Vua, đã đầu hàng ở La Liga, và bây giờ chỉ còn Champions League để mà bám víu cho một mùa giải thất bát và chiếc ghế bị chao nghiêng dữ dội của Zidane. Thế mà không phải Barca, chẳng phải Bayern, lại đúng là Juventus đứng ra chắn ngang con đường sống còn đó của Zidane. Hãy cẩn thận với định mệnh của đời mình, Zizou! Bởi kể từ khi giải đấu này đổi ra thể thức Champions League, Real chỉ có thể thắng Juventus khi gặp ở… chung kết. Tháng 4 này, chỉ mới là tứ kết!
Bình Luận