Anh tuyên bố đầy lấp lửng trước cánh phóng viên: “Quãng thời gian tại Madrid của tôi là rất tuyệt. Trong những ngày tới, tôi sẽ đưa ra một câu trả lời cho người hâm mộ bởi họ luôn luôn ở bên ủng hộ tôi.”
Sự hờn dỗi của một siêu sao
Khi màn ăn mừng chiến công vô địch Champions League lần thứ ba liên tiếp của Real Madrid còn mới bắt đầu trên sân Olympic tại Kiev, Cristiano Ronaldo đã tung ra một quả bom truyền thông. Anh tuyên bố đầy lấp lửng trước cánh phóng viên: “Quãng thời gian tại Madrid của tôi là rất tuyệt. Trong những ngày tới, tôi sẽ đưa ra một câu trả lời cho người hâm mộ bởi họ luôn luôn ở bên ủng hộ tôi”.
Tuyên bố của Ronaldo khiến lễ ăn mừng của Real Madrid trở nên kém vui hẳn và buộc cả chủ tịch Florentino Perez lẫn đội trưởng Sergio Ramos lên tiếng chấn chỉnh thái độ của siêu sao người Bồ Đào Nha.
Không lâu sau, bản thân Ronaldo cũng phải thừa nhận: “Có lẽ đó không phải thời điểm thích hợp để bàn tới những vấn đề cá nhân. Có lẽ tôi đã mắc một sai lầm. Tôi không nên nói ra những gì đã nói vào thời điểm ấy, bởi câu lạc bộ đã làm nên lịch sử. Trong vài ngày tới, tôi sẽ chính thức lên tiếng.”
Kể từ trận chung kết Champions League cho tới nay, không chỉ vài ngày mà đã hơn hai tuần trôi qua. Trong khoảng thời gian đó, Ronaldo chưa hề đưa ra tuyên bố cụ thể về tương lai của bản thân như anh từng hứa hẹn. Vậy tại sao Ronaldo lại phát ngôn gây sốc như vậy vào thời khắc các cổ động viên Real Madrid vẫn đang chìm trong men say chiến thắng? Lời giải thích hợp lý nhất có lẽ là Ronaldo muốn tiếp tục là tâm điểm, tiếp tục xuất hiện trên những dòng tít báo như anh luôn làm được trong hơn một thập kỷ vừa qua.
Thông thường, Ronaldo sẽ làm điều đấy với những màn trình diễn phi thường trên sân cỏ. Tiêu biểu nhất là đêm Champions League kỳ ảo tại Turin, nơi Ronaldo đã tỏa sáng với một cú đúp bàn thắng và một pha kiến tạo cho Marcelo. Không ai có thể quên được bàn thắng thứ hai của Ronaldo, khi anh tung người móc bóng tạo nên kiệt tác “xe đạp chổng ngược” vào lưới Gianluigi Buffon.
Cổ động viên Juventus cũng phải đứng dậy tán dương Ronaldo, và sáng hôm sau cái tên siêu sao Bồ Đào Nha xuất hiện trên mọi tờ báo thể thao kèm theo những mỹ từ bay bướm nhất. Đó chính xác là điều Cristiano Ronaldo mong muốn: là tâm điểm của ánh đèn flash, là cái tên được nhắc tới với sự ngưỡng mộ tuyệt đối, là trung tâm của sự chú ý.
Nhưng trận chung kết Champions League không phải là một đêm như vậy. Real Madrid dễ dàng khuất phục Liverpool với tỷ số 3-1, nhưng cái tên Ronaldo không xuất hiện trên bảng tỷ số. Anh chỉ tạo dấu ấn với một pha đánh đầu kiến tạo cho Benzema ghi bàn ở thế việt vị, bên cạnh tình huống nguy hiểm ở phút 93 bị ảnh hưởng ít nhiều bởi một cổ động viên quá khích chạy vào sân.
Thời điểm tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên cũng là lúc Ronaldo biết mình sẽ không thể trở thành cầu thủ đầu tiên trong lịch sử ghi bàn ở bốn trận chung kết Champions League.
Trái ngược với Ronaldo, Gareth Bale lại tỏa sáng rực rỡ với hai bàn thắng. Trong đó, pha nâng tỷ số lên 2-1 là một tuyệt tác và sẽ khiến cơ hội giành giải Puskas cho “Bàn thắng của năm” của Ronaldo trở nên nhỏ hơn rất nhiều. Khi nhắc về trận chung kết Champions League 2017-18, người ta sẽ nói về chấn thương của Mohammed Salah do tác động của Ramos, về siêu phẩm của Bale và về... những sai lầm ngớ ngẩn của thủ thành Loris Karius.
Tuyệt nhiên không phải Cristiano Ronaldo, nếu anh không bất ngờ đưa ra tuyên bố lấp lửng về tương lai. Một lần nữa, Ronaldo lại đạt được những gì mình muốn, khi truyền thông khắp thế giới lại tìm cách giải mã ý đồ của anh và dự đoán xem Ronaldo sẽ đi hay ở lại Madrid, liệu anh có trở thành cầu thủ được hưởng lương cao nhất thế giới hay không?...
Đã tới thời điểm tỏa sáng
Câu chuyện về tương lai của Ronaldo sẽ được làm rõ sau World Cup. Lúc này, giải đấu tại Nga là mối bận tâm lớn nhất của Ronaldo với tư cách thủ quân đội tuyển Bồ Đào Nha. Sự hờn dỗi đã tạm được CR7 gác sang một bên để dồn tâm trí vào World Cup – nơi anh chưa bao giờ tỏa sáng đúng như kỳ vọng.
Ronaldo đã tham dự tổng cộng ba kỳ World Cup trước đây và chỉ ghi vỏn vẹn... ba bàn. Con số đó trái ngược hoàn toàn với phong độ của anh ở cấp câu lạc bộ, nơi anh từng ghi tới 41 hat-trick cho Real Madrid tại cả La Liga lẫn Champiosn League.
Lần đầu tiên dự World Cup tại Đức năm 2006, Ronaldo vẫn là một cầu thủ trẻ tiềm năng dưới sự dìu dắt của các đàn anh Luis Figo và Deco. Đó cũng là kỳ World Cup thành công nhất của Ronaldo khi anh và các đồng đội đứng hạng tư chung cuộc.
Bên cạnh những pha đi bóng kỹ thuật, Ronaldo còn gây chú ý khi khiến Wayne Rooney nhận thẻ đỏ trong trận tứ kết giữa Bồ Đào Nha và Anh. Trở về Manchester sau kỳ World Cup năm ấy, Ronaldo đã vụt sáng trở thành một cầu thủ hàng đầu thế giới theo nhận định của Sir Alex Ferguson và Gary Neville.
Cựu hậu vệ của Manchester United nhận định trong cuốn tự truyện Red: “Trước World Cup, cậu ấy có rất nhiều động tác thừa thãi và quá ham biểu diễn. Thế rồi khi trở về Manchester, Ronaldo như trở thành một người khác. Lựa chọn rê bóng hay chuyền, xử lý bóng... của Ronaldo trở nên thông minh và chuẩn xác hơn hẳn. Cậu ấy đã trưởng thành cả về thể chất lẫn tâm lý. Có cảm giác như Ronaldo đến World Cup với tư cách một võ sĩ quyền Anh hạng lông và trở về dưới hình dạng một đấu sĩ hạng dưới nặng.”
Hai năm sau, Ronaldo chính thức trở thành cầu thủ hay nhất thế giới khi lần đầu tiên được trao giải Quả bóng vàng. Tới World Cup 2010 trên đất Nam Phi, Ronaldo không còn là tài năng trẻ 21 tuổi có thể trông chờ các đàn anh tỏa sáng khi bế tắc. Lúc này, anh đã là cầu thủ đắt giá nhất lịch sử bóng đá và là kỳ phùng địch thủ của thiên tài Lionel Messi.
Thế nhưng Ronaldo lại chơi không như kỳ vọng với chiếc băng thủ quân trên tay, dù được bầu là “Cầu thủ hay nhất” trong cả ba trận vòng bảng. Cả giải đấu, anh chỉ ghi được duy nhất một bàn vào lưới Triều Tiên, khi tỷ số đã là ... 6-0 cho Bồ Đào Nha. Năm ấy, “Brazil của châu Âu” chỉ vào tới vòng 1/8 và bị loại bởi Tây Ban Nha – đội sẽ đăng quang ngôi vô địch sau đó.
Tới World Cup 2014, Ronaldo tiếp tục bước vào giải đấu tại Brazil với nhiều kỳ vọng. Anh đã có thêm một Quả bóng vàng và xác lập kỷ lục ghi tới 17 bàn/mùa tại Champions League. Nhưng giải đấu này hóa ra còn gây thất vọng hơn, khi Bồ Đào Nha của Ronaldo bị loại ngay từ vòng bảng.
Ấn tượng duy nhất mà siêu sao của Real Madrid để lại là... ba kiểu tóc khác nhau tại ba trận đấu. Như vậy, Ronaldo đã tham gia tổng cộng 13 trận tại World Cup với tổng thời gian 1.114 phút và có ba bàn thắng cùng ba pha kiến tạo.
Chừng đó là quá ít ỏi với một cầu thủ đã ngạo nghễ tuyên bố: “Tôi là cầu thủ hay nhất trong lịch sử. Không có cầu thủ nào có thể làm được những điều tôi có thể làm. Không có cầu thủ nào toàn diện hơn tôi.”
Nếu phát biểu câu đó ở cấp độ câu lạc bộ, Ronaldo còn có cơ sở bởi thành tích của anh tại Champions League là không ai sánh bằng. Nhưng ở đấu trường danh giá nhất cấp độ đội tuyển quốc gia là World Cup, thành tích của Ronaldo là không hề tương xứng với danh tiếng và sự tự tin của anh.
Thành tích đáng nhớ nhất của Ronaldo liên quan tới World Cup có lẽ là... trận play-off với Thụy Điển diễn ra từ tận năm 2013. Đó là trận đấu mà Ronaldo đã thực sự chơi đúng với tầm vóc một siêu sao khi lập hat-trick đưa Bồ Đào Nha tới World Cup.
Trên radio, bình luận viên Nuno Matos gào thét trong cơn phấn khích khi Ronaldo ghi bàn thứ ba: “Một hat-trick cho Cristiano Ronaldo! Một hat-trick cho cầu thủ hay nhất thế giới! Một hat-trick sẽ đưa chúng ta tới Brazil! Saaaaaaaaamba! Ronaaaaaldo! Anh ấy vượt qua giới hạn của logic! Đây là một khoảnh khắc vinh quang không thể diễn tả nổi!”.
Sau trận đấu với Thụy Điển, Ronaldo khẳng định trên truyền hình Bồ Đào Nha: “Tôi biết Bồ Đào Nha cần tôi trong những trận đấu quan trọng và tôi đã trả lời đúng lúc”. Ấy là một trận đấu Ronaldo “gánh team” đúng nghĩa và được xem là điểm cộng quan trọng giúp Ronaldo đánh bại Ribery trong cuộc đua tới Quả bóng vàng năm đó.
Tại Euro 2016, Ronaldo đã chơi tuyệt hay trong trận bán kết trước Wales trước khi bất ngờ rời sân trong nước mắt vì chấn thương trong trận chung kết. Khi trở lại trên đường biên với cái đầu gối quấn băng, Ronaldo được xem là điểm tựa tinh thần khi không ngừng cổ vũ các cầu thủ trong sân.
Huấn luyện viên Santos sau đó đã chia sẻ: “Ronaldo phải chịu đựng nỗi khổ hơn bất kỳ người Bồ Đào Nha nào vào thời điểm đó khi không thể tiếp tục trận đấu, nhưng cậu ấy luôn khẳng định với tôi: ‘Chúng ta sẽ giành chiến thắng’.”
Bồ Đào Nha quả thực đã thắng đội chủ nhà Pháp nhờ pha ghi bàn của Eder - người hùng không ai ngờ tới trước đó. Ronaldo giương cao chiếc cúp vô địch Euro trong những giọt nước mắt hạnh phúc. Nhưng chắc hẳn trong thâm tâm, Ronaldo có lẽ đã thầm ước người tung cú sút hạ gục Lloris ngày hôm ấy là mình.
Anh luôn muốn mình là tâm điểm của sự chú ý, là người hùng trên những sân khấu lớn nhất. Và không có sân khấu bóng đá nào lớn hơn World Cup, nơi Pele và Maradona xác lập vị thế những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử. Cristiano Ronaldo và Lionel Messi dù có xuất chúng đến nhường nào ở cấp câu lạc bộ cũng khó có thể phế truất hai tượng đài trên nếu chưa một lần giương cao Cúp vàng World Cup.
Ở tuổi 33, có lẽ giải đấu trên đất Nga sẽ là World Cup cuối cùng của Cristiano-Ronaldo-ở-đỉnh-cao. Đối thủ lớn nhất trong bảng đấu của Bồ Đào Nha là Tây Ban Nha hiện giờ đang trong tình cảnh rối ren sau khi huấn luyện viên Julen Lopetegui bất ngờ bị sa thải. Người sắp tới sẽ làm thầy của Ronaldo tại Real Madrid mất việc ngay trước thềm World Cup, khiến đội tuyển xứ bò tót rơi vào cảnh “rắn mất đầu”.
Ronaldo, nếu không tỏa sáng lúc này tại World Cup thì còn lúc nào?
Bình Luận