Giấc mơ trời Âu - cầu thủ yếu thể lực nhất đội
Nói có vẻ khó tin, nhưng thứ thể lực dẻo dai mà Son có hiện tại là một điều thần kỳ so với chính anh cách đây 10 năm. Năm 15 tuổi, cùng với hai cầu thủ người Hàn Quốc khác, anh lọt vào mắt xanh của Soner Uysal - HLV đội trẻ Hamburg SV trong quá trình kiếm tìm những mầm non bóng đá triển vọng ở Hàn Quốc.
Một chân trời mới mở ra với Son khi trước mắt anh là quãng thời gian được ăn tập ở Đức, đất nước đi đầu trong các chương trình đào tạo bóng đá trẻ ở châu Âu. Đời chẳng như mơ, mọi thứ diễn ra trong năm đầu tiên ở Đức không mấy suôn sẻ. Son không được Soner Uysal sử dụng nhiều trong các trận đấu của đội trẻ Hamburg và thậm chí đến cuối mùa, anh không được đội bóng chủ quản ký tiếp hợp đồng. Vấn đề của Son Heung-Min lúc đó chính là thể lực. HLV Soner Uysal giải thích:
“Tôi nhớ rằng đó là một quãng thời gian mà ngày nào tuyết cũng phủ dày sân tập của đội bóng. Các cầu thủ trẻ luôn phải chạy hàng chục vòng sân mỗi ngày để tăng cường thể lực. Lần nào, Son cũng thở hổn hển và xếp chót trong các lượt chạy.
"Với thứ tiếng Đức ít ỏi cùng mấy câu chửi thề học lỏm, Son cứ luôn miệng cười với nét mặt lạc quan khi tôi hỏi han tình hình cậu ấy sau mỗi lần chạy. Lúc đó, tôi luôn có cảm giác nuối tiếc nếu nhược điểm về thể lực ngăn cản cậu ấy trở thành một ngôi sao. Có nhiều cầu thủ giỏi và khỏe hơn Son lúc đó, tôi không có nhiều sự lựa chọn.”
Son Heung-Min trở về Hàn Quốc khi giấc mơ Đức thất bại. Tuy nhiên, khi một cánh cửa đóng lại, cánh cửa khác lại mở ra. Thêm một kỳ tuyển trạch nữa ở Seoul và giấc mơ châu Âu của Son lại tiếp tục. Lần này là Blackburn Rovers, những kỹ năng hiếm có của một tiền vệ mới 16 tuổi đã chinh phục các tuyển trạch viên của đội bóng Anh. Châu Âu lại một lần nữa vẫy gọi.
Trước khi sang Anh, Son đã tự ép mình với những bài tập khắc khổ nhằm cải thiện thể lực. Bố của Son - người cũng là một HLV bóng đá nhớ lại:
"Ở Chungcheon ngày ấy, không có một phòng tập ban đêm nào nên Son phải đến khuôn viên ngoài trời của một trường cấp 2 gần nhà để luyện tập. Thằng bé luôn theo đuổi niềm đam mê của mình một cách nghiêm túc. Những ngày có tuyết, nó buộc một chiếc lốp vào eo rồi luyện chạy nước rút trong băng."
"Khi những ánh đèn của hàng xóm tắt ngúm trong đêm, tiếng còi của tôi vẫn cùng con trai mình băng băng trên những dãy phố. Ngày ấy, thằng bé sẵn sàng hi sinh mọi thứ để khả năng chơi bóng của mình khá hơn.”
Có lẽ Son không biết, hoặc anh đã nỗ lực rất nhiều để biến chuyến đi đến xứ sương mù trở thành ngã rẽ lớn nhất sự nghiệp. Phong độ chói sáng ở đội trẻ Blackburn Rovers mang anh đến U17 World Cup năm 2009 được tổ chức ở Nigeria. Tiền vệ người Hàn Quốc ghi 3 bàn ở giải đấu này, một trong số đó là bàn thắng mở tỉ số ở trận tứ kết - trận đấu mà Hàn Quốc đã dừng bước khi để thua 1-3 trước chính chủ nhà Nigeria, đội năm đó đã lên ngôi vô địch.
Màn trình diễn thuyết phục của Son nhanh chóng lan truyền trên các phương tiện báo đài. Và quan trọng nhất, nó đến tai của Soner Uysan - người đã cho anh cơ hội bước chân đến châu Âu và cũng chính ông, đóng sập nó lại chỉ sau một năm ở Hamburg. Lần này, Uysan đã sửa chữa sai lầm của mình. Ông bằng mọi giá đưa Son trở lại Đức trong màu áo U19 Hamburg.
Chỉ trong vòng một năm, Son đã lấy lại những gì mình từng đánh mất. Anh trở thành cây săn bàn số 1 của U19 Hamburg. Chưa hết, anh còn được đôn lên chơi ở Bundesliga trong mùa giải 2009-2010. Về chuyên môn, thể lực cũng như khả năng ghi bàn của Son ngày một được cải thiện. Sự bùng nổ đến ở mùa giải 2012/2013 khi Son ghi được 12 bàn và ra sân đá chính gần như trọn vẹn mùa giải Bundesliga năm đó (31/34 trận).
Đi theo tiếng gọi của Cha Bum-Kun, cái tên xuất sắc nhất của bóng đá Hàn Quốc trong thế kỷ 20. Son chọn Bayer Leverkusen làm điểm đến tiếp theo của mình. Trong giai đoạn thi đấu cho Leverkusen (1981-1987), Cha Bum-Kun ghi được 58 bàn thắng trong 7 năm chơi bóng tại đây. Đến hiện tại, Cha vẫn nằm trong top 10 chân sút xuất sắc nhất trong lịch sử CLB.
Son hiểu rằng Bayer Leverkusen mang một ý nghĩa lớn lao với bóng đá Hàn Quốc. Việc anh đá tốt hay tệ sẽ quyết định một phần không nhỏ đến hình ảnh của mình ở quê nhà. Trong hai mùa giải chơi bóng ở Leverkusen, anh ghi được 24 bàn trên mọi mặt trặn. Một con số không quá tồi. Nếu tính trung bình số bàn thắng ghi được trong một mùa so với huyền thoại Cha Bum-Kun, Son có quyền tự hào vì anh thậm chí đã làm tốt hơn người tiền nhiệm.
Son càng thi đấu hay bao nhiêu thì CĐV Leverkusen cũng biết rằng, ngày anh ra đi không còn xa nữa.
“Với khả năng của cậu ấy, tôi sẽ không bất ngờ nếu ngày mai có ai đó bảo Son sắp rời Leverkusen.”, trung vệ Roberto Hilbert khi được hỏi về tương lai Son cuối tháng 5/2015.
Bình Luận