Việc lọt vào vòng đấu loại trực tiếp và đứng đầu trong một bảng đấu có sự góp mặt của Đức và Mexico đã là một thành tích đáng tự hào của người Thụy Điển. Tuy nhiên, giờ đây, họ thậm chí còn làm được nhiều điều hơn thế: Đội bóng Bắc Âu chính thức giành tấm vé có mặt ở lượt trận Tứ kết sau chiến thắng sát nút 1-0 trước Thụy Sĩ.
Trong suốt 90 phút thi đấu trước La Nati, người hâm mộ đã nhiều lần nghĩ đến viễn cảnh Thụy Điển phải dừng bước sớm ở vòng 16 đội, trước sức ép và các pha phản công từ đội bóng áo đỏ.
Nếu có điều gì đó có thể níu kéo hi vọng và niềm tin từ các cổ động viên thì chỉ có 2 cái tên sau: Tiền vệ công Emil Forsberg và thủ thành Robin Olsen.
Nhưng bằng phép màu nào đấy, đội bóng Bắc Âu vẫn lầm lũi tiến bước và có được bàn thắng ấn định chiến thắng chung cuộc do công của Forsberg ở phút 66. Sau khi trận đấu kết thúc, các cầu thủ hân hoan ăn mừng chiến tích lịch sử với các cổ động viên quê nhà, người thân và gia đình.
Tuy nhiên, thành tích đáng tự hào mà đội tuyển Thụy Điển vừa giành được có công không nhỏ từ một cái tên rất đỗi bình thường. Người đàn ông 55 tuổi, đeo kính, chưa từng thi đấu ở một câu lạc bộ hàng đầu châu Âu nào; cũng chưa từng dẫn dắt bất cứ đội tuyển lớn nào trước khi giành vinh quang cùng Thụy Điển.
Người đàn ông trầm tĩnh, được xem là người hùng trên băng ghế huấn luyện đó, tên là: Janne Andersson.
"Đó là hiện thực, không phải là một giấc mơ. Tôi đứng đó và nghe họ gọi tên tôi. Trong trận đấu, tôi phải lờ đi tiếng cổ vũ và ủng hộ của các cổ động viên. Vì tôi phải tập trung 100% tinh thần vào cuộc chiến đang diễn ra. Tuy nhiên, sau khi kết thúc trận đấu, tôi phải dành lời cảm ơn chân thành và sâu sắc đến những người hâm mộ quê nhà," Andersson chia sẻ.
"Bạn biết đấy, bóng đá là môn thể thao tập thể, và đội bóng luôn nhớ rõ điều đó. Cá nhân tôi hạnh phúc vì được mọi người dành cho sự tôn trọng và yêu mến. Có thể, vì họ nghĩ rằng tôi là biểu tượng của đội tuyển Thụy Điển. Nhưng, thành thật mà nói, tôi thích mình là một phần của đội bóng hơn."
Đối đầu với một đội bóng có nhiều ngôi sao và được đánh giá cao hơn, đội bóng Bắc Âu đã chủ động triển khai lối đá chắc chắn ở phần sân nhà. Họ chơi thận trọng, hệ thống phòng ngự được bố trí hết sức khoa học và chắc chắn. Nếu các cầu thủ Vàng-Xanh không có kĩ thuật thiên phú, họ sẽ cố gắng bù đắp bằng cách làm việc thật chăm chỉ. Phương pháp đó được gọi bằng cái tên thân quen: "Janne Way".
"Đội tuyển không phụ thuộc vào bất kì ngôi sao nào. Forsberg, Viktor Claesson đều là nhân tố có vai trò quan trọng như nhau. Nếu một trong số họ không thể tỏa sáng, chúng tôi đã có kế hoạch dự phòng. Các cầu thủ sẽ bọc lót và hỗ trợ lẫn nhau. Cách tiếp cận trận đấu sẽ thay đổi nhằm phù hợp với từng đối thủ."
"Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để giúp đội tuyển giành chiến thắng. Trong cuộc sống, đôi khi mọi thứ không diễn ra theo ý muốn của bạn. Nếu bạn giữ được sự bình tĩnh cần thiết và đôi chân trên mặt đất và làm việc thật chăm chỉ, bạn sẽ thành công," Andersson bổ sung.
Điểm nổi bật ở vị huấn luyện viên 55 tuổi là sự chuẩn bị chu đáo, ông luôn lên kế hoạch và có một quá trình dài hơi nhằm đạt được mục tiêu đã đề ra. Mục tiêu của ông luôn là hướng về tương lai, cho trận đấu tiếp theo của Thụy ĐIển. Và đó cũng là cách thức mà Andersson giúp đội bóng Bắc Âu làm nên kì tích tại World Cup 2018.
Bình Luận