Cả thế giới đêm qua nhắc đến bàn thắng này nhiều hơn bất kỳ bàn thắng nào trong số 7 pha lập công mà Pháp và Argentina ghi vào lưới nhau. Đó là pha phối hợp một - hai, nhưng không phải thực hiện ở không gian nhỏ, mà diễn ra trên bề rộng của cả sân bóng, chính xác đến từng chi tiết và cho thấy một sự thấu hiểu đến lạ kỳ giữa Suarez và Cavani.
Suarez và Cavani đã chơi cùng nhau tại 3 kỳ World Cup với đội tuyển Uruguay. Trong số 45 bàn Cavani ghi cho Uruguay thì 12 bàn xuất phát từ Suarez. Cả hai đã ghi tổng cộng gần 100 bàn cho đội tuyển, với 53 bàn của riêng Suarez. Họ là cặp song sát đáng sợ nhất World Cup 2018.
Từ trận bóng của những người bố
Nhưng như thế vẫn chưa đủ khi nói về sự gắn kết đến kỳ lạ giữa họ. Chúng ta phải vặn ngược kim đồng hồ, vượt qua Đại Tây dương để trở về thành phố nhỏ Salto nằm sát biên giới với Argentina. Salto chỉ có hơn 100.000 cư dân nhưng sinh ra 2 chân sút hàng đầu thế giới, Cavani sinh sau Suarez 3 tuần, vào đầu năm 1987.
Người Salto chủ yếu làm nông nghiệp. Khi rời xa quảng trường và những kiến trúc bắt mắt hướng ra mặt sông Uruguay River, khoảng cách giữa các ngôi nhà bắt đầu lớn dần. Những con đường nhựa chuyển thành những con đường cấp phố lổn nhổn sỏi đá, thế là đã vào thôn quê. Salto giống như là điểm bắt đầu cho một hành trình nhiều hơn là một điểm đến.
Rất nhiều người bỏ Salto đi, và lác đác một số thành danh như nhà văn dân gian Horacio Quiroga. Nhà thơ, bác sĩ và là người yêu bóng đá cuồng nhiệt Jose Maria Delgado đã từng làm Chủ tịch đội bóng số 1 Uruguay Club Nacional de Futbol. Ngôi sao Jose Leandro Andrade giành 2 Huy chương vàng Olympic 1924, 1928 và vô địch World Cup 1930 cũng sinh ở Salto. Đó là chưa kể tiền vệ tấn công Pedro Rocha - người đã khoác áo tuyển Uruguay ở 4 kỳ World Cup từ 1962 đến 1974 nữa.
Nhưng không có đội bóng chuyên nghiệp nào ở Salto. Nơi này chỉ là sàn đấu cho những CLB - nơi ông Luis Cavani chơi ở vị trí tiền đạo cho Salto Uruguay, còn ông Rodolfo Suarez đá hậu vệ cho đội Deportivo Artigas. Họ từng đối đầu với nhau cho đến khi những đứa con của họ tiếp tục chạm mặt nhau ở các giải thiếu nhi, nhưng chẳng ai nhớ cụ thể.
Trong ký ức của người Salto, nếu ký ức ấy vẫn còn đọng lại, họ chỉ nhớ hai cậu trai này đã từng đối mặt ở Uruguay một lần duy nhất. Ấy là hồi tháng 6-2006 ở thủ đô Montevideo, Cavani ghi bàn mở tỉ số giúp CLB Dunabio đánh bại CLB Nacional của Suarez với tỉ số 2-1. 1 năm kể từ sau trận bóng đó, họ đã ở châu Âu: Cavani ký hợp đồng với Palermo (Italy), còn Suarez đầu quân cho Groningen (Hà Lan).
Đứa trẻ phóng khoáng Cavani
Cavani lúc nhỏ được nhớ đến như một cậu bé suốt ngày rượt theo chim trên đường phố. Anh thích chim, thích cách chúng sống tự tại, cách chúng từ từ bày tỏ sự tin cậy vào anh khi ở trong vòng tay anh. Cha Cavani là công nhân làm đường, Cavani thường đi theo cha. Khi cha làm việc, Cavani đi đánh bẫy chim, ngôi nhà của anh dần trở thành một chuồng chim lớn.
Cavani là một đứa trẻ hướng ngoại, thích khám phá thiên nhiên - điều sau này ảnh hưởng đến lối chơi bóng phóng khoáng, luôn đi tìm những khoảng trống của anh. Cuối tuần nào, cha con họ cũng đi câu cá, khi anh lớn hơn một chút, họ bắt đầu vào rừng săn hươu, lợn lòi.
Cavani chẳng bao giờ học tốt, tâm trí của anh đặt hết vào giờ nghỉ giữa các tiết học. nhưng được cái bạn bè rất yêu mến anh. Năm Cavani 12 tuổi, lớp anh tổ chức một chuyến đi vòng quanh Uruguay. Gia đình không có tiền cho Cavani đi, bạn bè anh xúm lại làm đồ ăn bán rong trên đường giúp anh có tiền nhập bọn.
Ảnh hưởng của ông Luis Cavani lên cậu con trai rất lớn. Ông dạy con phải luôn tận tâm vào bất kỳ việc gì anh làm. Trong bất kỳ trận bóng nào, dù trên đường phố, Cavani đều muốn thắng, anh luôn yêu cầu cao nhất với mình và các đồng đội.
Tuổi thơ khó khăn của Suarez
Lên 7 tuổi, cuộc sống Luis Suarez bắt đầu thay đổi. Cha của anh hết hạn phục vụ quân đội, ông buộc phải lên thủ đô Montevideo kiếm việc làm. Cả gia đình đi theo ông Rodolfo Suarez, ngoại trừ cậu con Luis. Cậu không muốn đi vì lưu luyến bạn bè, cậu ở với bà nhưng rồi cuối cùng cũng phải đi với cha mẹ.
Montevideo có số dân gấp 17 lần so với Salto. Không dễ cho một gia đình từ tỉnh lẻ lên thích nghi. Cuộc hôn nhân của ông bà Suarez dần trở nên căng thẳng sau những giờ làm các công việc lặt vặt đủ để sống. Họ chia tay khi Luis Suarez lên 9.
Suarez sống với bà mẹ Sandra và anh chị. Bà làm việc lau sàn cho một nhà vệ sinh của quán McDonalds tại khu Tres Cruces, gia đình họ mua đồ ở đó, sinh hoạt xã hội ở đó, tổ chức sinh nhật ở đó. Suarez đi học cách đó 3 dãy nhà, và rèn giũa kỹ năng bóng đá ở một sân ga nhỏ hẹp.
Không gian chơi bóng nhỏ hẹp cộng với việc người cha chuyển đi khiến Suarez luôn có cảm giác rằng anh phải tự xoay xở làm mọi chuyện. Điều này ảnh hưởng đến lối chơi bóng tự xoay xở trong không gian nhỏ rất tốt của anh. Có những lúc anh trở nên thờ ơ lãnh đạm với mọi thứ, suýt mất vị trí trong hệ thống đào tạo trẻ ở Nacional.
Cũng may là có hai người cứu giúp Suarez đúng lúc. Một là Wilson Pirez. Giám đốc ở Nacional đã thuyết phục "CLB giữ lại Suarez và hỗ trợ gia đình anh về tài chính. Hai là cô bạn gái bây giờ là vợ anh Sofia. "Tôi may mắn gặp Sofia, cô ấy đã dẫn tôi đi đúng con đường", Suarez nói trong một cuộc phỏng vấn vào năm ngoái.
Nẻo đường nào cũng về Salto
Năm 14 tuổi, Cavani được một người môi giới kết nối với CLB Liverpool ở thủ đô Montevideo. Anh đến thử chân và được nhận. Nhưng anh quyết định không đi, chỉ vì nhớ nhà. Một năm sau, Cavani lại thử việc ở CLB Danubio, lần này Cavani ra đi vì có ông anh ruột Walter Guglielmone cũng chơi bóng ở đó. Giờ Guglielmone đang là đại diện cho em cậu trai.
Nói về tài năng thì lúc nhỏ, một ông anh khác là Christian còn được đánh giá cao hơn cậu em Edison Cavani. Nhiều đội gọi Christian đi nhưng cũng vì không muốn xa nhà nên sự nghiệp của anh ta không đến đâu. Như nhiều gia đình ở Uruguay, gia đình Cavani di cư từ Italy sang, quê hương của họ là Maranello ở phía bắc Italy, đại bản doanh của hãng xe nổi tiếng Ferrari. Với những người gốc Italy, cảm giác gia đình quây quần bên nhau rất quan trọng.
Từ ngôi nhà của Christian ở Salto, đi bộ đoạn ngắn là đến nhà Sergio Suarez - chú ruột Luis Suarez và là HLV đầu tiên của anh ở đội bóng Deportivo Artigas. Ông Sergio đang bán củi đun bếp kiếm sống. Ông vẫn giữ các kỷ vật của người cháu trên suốt quãng đường từ Nacional đến Groningen, Ajax, Liverpool và bây giờ là Barca. "Trong họ chỉ còn tôi và bà nội của thằng Luis ở Salto, nhưng bạn bè nó vẫn ở đây hết", ông Sergio nhớ lại.
Luis Suarez thỉnh thoảng mới về Salto nhưng một phiên bản khác của anh vẫn luôn hiện hữu ở nơi này. Đó là bức tượng Suarez khoác áo đội tuyển Uruguay đang giơ tay vui mừng. Đấy là sáng kiến của Leonardo Boruchovas - người từng là giám đốc CLB Nacional, kinh doanh ăn uống ở Salto. Với sự tài trợ của một vài công ty, bức tượng được dựng lên giữa trung tâm thành phố.
"Tượng Suarez là một điểm thu hút khách du lịch đến chụp ảnh, nhưng đó cũng là ghi nhận của thành phố đối với người đã giúp nơi đây được biết đến rộng rãi trên thế giới", ông Boruchovas nói. Bức tượng này được làm bởi nhà điêu khắc Alberto Saravia, người đã từng dựng tượng các nhân vật lịch sử Uruguay như Carlos Gardel, Irineo Leguisamo, Rosa Luna.
Cavani hay Suarez, ai đậm chất quê?
Sự xuất hiện của bức tượng gây nên những tranh luận ở Salto. Nhiều người cảm thấy Cavani xứng đáng được dựng tượng hơn vì gia đình anh gắn kết với thành phố hơn, anh thường xuyên về thăm và tổ chức các hoạt động từ thiện cho thành phố. Lối sống của Cavani cũng hòa hợp với đa số dân chúng ở đây: đơn giản, yêu thiên nhiên và gắn kết với gia đình.
"Cậu ta vẫn như thế, mỗi lần trở lại, cậu ta thường đi bộ dạo quanh các cửa hàng, sẵn lòng chụp hình với bất kỳ ai có yêu cầu", Gabriel Paique - nhà báo địa phương, từng huấn luyện bóng đá trẻ ở Salto nhận xét.
"Người ta nói Cavani giàu chất Salto hơn Suarez, nhưng so sánh như vậy không hay", Paique nói, "Suarez buộc phải rời Salto để đến Montevideo từ 7 tuổi nhưng quê cậu ấy vẫn là Salto, cả hai đều vẫn giữ được chất Salto."
Những người già thì hay để ý đến chi tiết đó. Còn thế hệ trẻ chẳng nghĩ nhiều như người già. Gần đây, tờ báo Diario El Pueblo vào một lớp tiểu học ở Montevideo khảo sát xem các học sinh thích Cavani hay Suarez hơn, kết quả gần như 50-50, hơi nghiêng chút về Suarez.
Với bọn trẻ ở Salto, cả hai đều là niềm cảm hứng. Salto như một gia đình lớn và World Cup là dịp để họ tự hào về hai người con nổi tiếng của mình.
Bình Luận