Tôi đã sai khi dự đoán đội Anh sẽ thắng Croatia không mấy khó khăn. Có những cơ sở và lý do để nghĩ như vậy. Một cách nghĩ thông thường. Nhưng nó đã sai.
Vì Croatia là đội bóng khác thường.
Có ngọn lửa nào cháy âm ỉ trong lòng cầu thủ Croatia để họ có thể chơi bóng một cách bình thường nhưng ẩn chứa những khác thường đến vậy. Dĩ nhiên, đội Anh năm nay rất trẻ nhưng họ là đội bóng được dẫn dắt bởi một HLV tốt, một ban huấn luyện tốt.
Họ là đội "Tam sư" chơi hay nhất trong các tuyển Anh dự World Cup từ mấy chục năm nay. Họ cũng là đội chơi hay một cách khó thấy, một cách từ từ mới thấy, đơn giản vì họ không có nhiều ngôi sao thành danh.
Croatia, ngược lại, họ lại có nhiều ngôi sao, nhiều cầu thủ đã thành danh, đã nổi tiếng ở đấu trường châu Âu. Nhưng họ là đội bóng khá lớn tuổi. Họ lại vừa vượt qua 2 rào cản là Đan Mạch và Nga sau 2 hiệp phụ và những loạt đá luân lưu. Họ chẳng phải là "những người không phổi". Họ cũng rất mệt.
Vào trận gặp Anh, ngay từ phút thứ 5, Croatia đã bị dội một gáo nước lạnh khi bị phạt trực tiếp. Một "hậu duệ của Beckham" là Kieran Trippier đã có sút phạt hàng rào "theo kiểu Beckham", bóng bay theo quỹ đạo trái chuối. Đó là "trái chuối" khó nuốt nhất với Croatia vì nó đã thành bàn thắng. Ngay từ phút đó, một người xem bình thường là tôi đã nghĩ như có một dấu chấm hết nào đó đang thập thò cho Croatia.
Vâng, tôi đã nghĩ sai.
Nếu nói Croatia có nhiều ngôi sao thì trận đấu này là minh chứng. Khi Modric và Rakitic chơi không đúng phong độ do thể lực sút giảm, đã có Perisic và Mandzukic lên tiếng một cách mạnh mẽ. Đúng là trong trận này, Perisic đã chơi quá hay, anh là một ngòi nổ, một ngôi sao thực thụ.
Còn lão tướng Mandzukic thì lại lên tiếng một cách quá đúng lúc, khi trận đấu có cơ chuyển về những loạt sút luân lưu. Quá tam ba bận, không ai dám bảo đảm, nếu trận này phải đá luân lưu, Croatia lại thắng?
Những ngôi sao hoàn tất công đoạn cuối cùng là kết thúc nhưng toàn đội bóng đã chơi với tinh thần cao không tưởng để có được kết quả ấy. Trận thắng của Croatia đã dạy cho chúng ta nhiều bài học trong cuộc sống. Nếu "Ba mươi chưa phải là Tết" thì "Hiệp phụ chưa phải là hết".
Vẫn còn cơ hội, dù chỉ còn những phút ngắn ngủi cuối cùng. Thật khó tin bàn thắng của Mandzukic ở phút 109, khi anh thoát xuống và sút bóng chéo góc bằng chân trái, như một chàng trai 19 tuổi, chứ không phải như một lão tướng đã 32 tuổi.
Cả cầu trường chết lặng, kể cả CĐV Croatia. Không phải họ không ủng hộ cho Croatia nhưng vì họ quá sững sờ trước bàn thắng này. Chưa ai kịp nghĩ. Khi lưới rung lên, tôi cứ tưởng Mandzukic đánh đầu, nào ngờ anh tung cao chân sút. Khó tưởng tượng.
Bằng một ý chí khó tưởng tượng như thế, Croatia đã lần đầu tiên trong lịch sử tham dự các kỳ World Cup của họ, bước vào trận chung kết. Thế hệ vàng của những Suker hay Boban chưa làm được điều này, dù từng lọt vào bán kết ở France 1998. Cho tới nay, chỉ có 2 quốc gia nhỏ có đội bóng vào được chung kết World Cup là Hà Lan và Croatia. Họ đã làm vinh dự cho tất cả những quốc gia nhỏ trên thế giới.
Người ta nói chính người Anh đã dạy cho người Croatia chơi bóng đá từ thế kỷ XIX. Nhưng hôm nay, lại chính người Croatia dạy cho người Anh bài học về đức kiên trì, về tinh thần vượt khó, về cách biến những điều không thể thành có thể. Đó cũng là những tố chất cần phải có của những cầu thủ bóng đá, của những đội tuyển bóng đá, từ đội bóng xã phường tới đội tuyển quốc gia!
World Cup đã cho chúng ta rất nhiều điều để suy nghĩ và những động lực để tự mình vươn lên trong cuộc sống. Ai nói, bóng đá là trò chơi giải trí, không mang tính giáo dục?
Bình Luận