Một cơn địa chấn đã nổ ra tại World Cup 2018. Nhà đương kim vô địch Đức gục ngã trước đối thủ dưới cơ Mexico. Đây là lần đầu tiên kể từ năm 1982 "Die Mannschaft" mới thất bại trong trận ra quân ở giải đấu lớn nhất thế giới.
Nhưng những ai đã xem hai trận giao hữu tiền World Cup của Đức trước Áo và Saudi Arabia, sẽ không mấy ngạc nhiên. Bởi Đức đêm nay cũng bạc nhược, vô hồn, không hề có khát vọng hay quyết tâm giống hệt như hai trận đấu đó.
HLV Joachim Loew gây ngạc nhiên khi xếp Julian Draxler đá chính bên cánh trái thay vì Marco Reus, trong khi Marvin Plattenhardt thay thế cho hậu vệ trái Jonas Hector bị bệnh. Nhưng đội hình đó cũng là quá đủ chất lượng để tiêu diệt một Mexico không có ngôi sao đẳng cấp thế giới nào.
Vật vờ, vô hồn, bạc nhược
Tuy nhiên, trên sân bóng, mọi chuyện lại hoàn toàn khác. Suốt cả hiệp một, tuyển Đức chơi vật vờ, thiếu quyết liệt như thể không có chút năng lượng nào cả. Sự khát khao dường như không tồn tại. Các học trò của ông Loew đi bộ trên sân, chuyền bóng qua lại không phương hướng.
Đó mới là lý do chủ yếu khiến Đức thất bại. Tình trạng này xuất phát từ vấn đề tâm lý vì những xáo trộn giai đoạn chuẩn bị cho giải đấu? Hay vì các cầu thủ Đức đã thỏa mãn với danh hiệu năm 2014 và không còn muốn chiến thắng? Chúng ta khó có thể biết lý do tại sao.
Chính sự bạc nhược khiến các cầu thủ Đức chơi bóng như những ông già lụ khụ trước một Mexico đầy quyết tâm, mạnh mẽ và nhanh nhẹn. Sang hiệp hai, quả thật "Die Mannschaft" có nỗ lực hơn, chơi nhanh hơn, nhưng chừng đó vẫn là không đủ để họ tìm được bàn gỡ.
Ngoài chuyện tâm lý, cũng phải thấy rằng đội hình chiến thuật của ông Loew rất có vấn đề. Đầu tiên là một Reus đầy tài năng, rất sắc bén và sáng tạo bị đẩy lên ghế dự bị, trong khi Draxler mờ nhạt suốt cả mùa giải qua ở Paris Saint-Germain được chọn. Cả trận Draxler chơi rất thiếu hiệu quả.
Thứ hai là ông Loew tiếp tục tin tưởng và Sami Khedira dù tiền vệ Juventus đã chơi rất tệ hại suốt cả mùa giải vừa qua. Trong hai trận giao hữu trước World Cup, Khedira cũng là người chơi tệ nhất. Suốt quãng thời gian trên sân, Khedira hầu như không hỗ trợ được gì cho khâu phòng ngự, và rất vô hại khi tham gia tấn công.
Tiếp đến là việc triển khai hàng phòng ngự dâng cao (một đặc sản của Pep Guardiola, người mà ông Loew thường xuyên học tập), đặc biệt là để hậu vệ phải Joshua Kimmich đá như một tiền vệ cánh. Chúng ta thấy Kimmich liên tục bỏ vị trí, dâng cao tấn công.
Hậu quả là Mexico liên tục khoét vào khoảng trống mà Kimmich để lại và kiếm được một bàn thắng từ một pha phản công sắc bén. Vấn đề là trước khi Hirving Lozano ghi bàn phút thứ 35, đội quân của HLV Juan Carlos Osorio đã rất nhiều lần thực hiện nước cờ đó, nhưng ông Loew hoàn toàn không có bất kỳ điều chỉnh cần thiết nào.
Phản ứng chậm chạp của ông Loew
HLV từng giúp Đức lên đỉnh vinh quang năm 2014 cũng phản ứng quá chậm chạp khi không thay người ngay đầu hiệp hai mà để cho Khedira tiếp tục lãng phí thời gian trên sân cho tới tận phút thứ 60. Việc đưa Brandt vào phút thứ 86 cũng là quá trễ tràng.
Một cầu thủ trẻ đầy khát vọng như Brandt khi vào sân lập tức tạo ra sự thay đổi, và suýt nữa ghi bàn bằng một cú volley đẹp mắt. Nếu ông Loew đưa Brandt vào sân sớm hơn 10 phút, có thể số phận của nhà vô địch đã khác đi.
Và ngay từ lúc trận đấu chưa kết thúc, trên mạng xã hội đã có không ít cổ động viên Đức chỉ trích quyết định loại bỏ tiền vệ trẻ Leroy Sane của ông Loew. Một cầu thủ có tốc độ tuyệt vời và kỹ thuật điêu luyện như Sane có lẽ sẽ tạo ra sự khác biệt so với những Draxler, Thomas Mueller hay Mesut Oezil.
Nhìn đội tuyển Đức đá trận đấu này, chắc chắn sẽ có rất nhiều người liên tưởng đến tuyển Pháp hồi năm 2002, Italy năm 2006 và Tây Ban Nha năm 2014. Đó đều là những nhà đương kim vô địch của các giải đấu đó, đến tranh tài với sự kỳ vọng cao, nhưng đều chơi bạc nhược, thiếu quyết tâm và cuối cùng bị loại ngay từ vòng đấu bảng.
Vẫn còn hai trận đấu để ông Loew sửa sai. Điều đầu tiên ông cần làm là mạnh dạn thay đổi đội hình, đưa Reus vào sân ngay từ đầu và sử dụng những cầu thủ trẻ như Brandt hay Leon Goretzka để tạo ra động lực mới, quyết tâm mới cho tuyển Đức.
Nhưng nhìn những gì đã xảy ra với Pháp, Italy và Tây Ban Nha, có lẽ khán giả hâm mộ “Cỗ xe tăng” không nên kỳ vọng gì nhiều.
Bình Luận