1. 22/06/2002 là một ngày đáng quên với bóng đá Tây Ban Nha. Họ được mệnh danh là vua vòng bảng ở thời điểm đó. Với một dàn cầu thủ đang ở độ chín như Mendieta, Fernando Hierro, Fernando Morientes, NHM xứ đấu bò đã kì vọng rất nhiều trước lượt trận Tứ kết. Thậm chí, khi họ đã bản lĩnh vượt qua CH Ireland trên chấm phạt đền, giới chuyên môn không còn nghĩ đến trở ngại nào có thể ngăn cản họ đến chức vô địch World Cup ngoại trừ Brazil. Thế nhưng, người Hàn Quốc đã không lại không cho như vậy.
Trên SVĐ Gwangju, với sự cổ vũ của gần 45 ngàn người, Hàn Quốc đã chơi một thứ bóng đá thực dụng đến mức xấu xí. HLV Guus Hiddink trong những năm tháng làm việc ở châu Âu đã quá hiểu cách chơi kĩ thuật của các cầu thủ Tây Ban Nha. Ông chủ động cho các học trò chủ động chơi phòng ngự phản công và bền bỉ kèm người xuyên suốt 120 phút thi đấu.
Bỏ qua những yếu tố tiêu cực mà đến giờ người ta vẫn đặt trong vòng nghi vấn, Tây Ban Nha đã bị đội chủ nhà đánh bại vì hai lí do. Thứ nhất, họ không lường trước được tinh thần quật cường của các cầu thủ xứ Kim chi. Thứ hai, Tây Ban Nha của 20 năm trước và bây giờ khá tương đồng khi đá hào hoa nhưng phung phí cực kì nhiều cơ hội ngon ăn.
Dĩ nhiên, nếu có công nghệ Goal-line, pha lật bóng của Joaquin đã được công nhận và Tây Ban Nha không cần phải giải quyết thắng thua trên chấm phạt đền. Có điều, tiên trách kỉ hậu trách nhân, Hàn Quốc đã trao cho Tây Ban Nha rất nhiều cơ hội để kết liễu trận đấu. Họ không làm được và trả giá là chuyện thường trong bóng đá.
2. Tròn 16 năm sau, lá thăm may rủi lại đưa Tây Ban Nha và chủ nhà Nga vào cùng một nhánh đấu. Nga là đội bóng có thứ hạng thấp nhất trước khi bước vào World Cup lần này. Thậm chí, xét về nhiều mặt họ còn yếu hơn cả Hàn Quốc năm nào. Vậy, Tây Ban Nha có gì phải sợ? Họ sợ tiếng còi méo chăng? Không, họ nên e ngại chính họ trước khi bước vào trận chiến một mất một còn này.
Tây Ban Nha đến giải với một tâm lí hoang mang khi HLV Julen Lopetegui bị sa thải chỉ trước khi bóng lăn có hai ngày. Họ trải qua vòng bảng với một thành tích không mấy ấn tượng (5 điểm), kém xa với thành tích toàn thắng năm 2002. Xét về lối chơi, dĩ nhiên, Hierro không có nhiều thay đổi quá nhiều so với người tiền nhiệm. Song nói gì thì nói, ông chưa phải là một nhà cầm quân lão luyện.
Và nếu có một thông điệp gửi đến các học trò và đêm nay, Hierro cần phải gợi nhắc lại trận đấu của chính mình 16 năm trước. Đây là vòng loại trực tiếp, cả hai đội đều được quyền toan tính, Tây Ban Nha nhỉnh hơn nhưng người Nga có sự cổ vũ của khán giả nhà. Thế nên, muốn có thắng, các học trò của Hierro cần quên đi những tranh cãi với trọng tài (nếu có) và tận dụng triệt để những cơ hội có được. Thắng sớm, chơi an toàn, đó là con đường ngắn nhất để "cơn ác mộng chủ nhà" không ập về với người Tây Ban Nha trên sân Luzhniki đêm nay.
Xem lại trận đấu của Tây Ban Nha và Hàn Quốc năm 2002:
Bình Luận