Đã có rất nhiều người bất ngờ với chức vô địch Euro 2016 mà đội tuyển Bồ Đào Nha giành được cách đây 2 năm. Khi đó huấn luyện viên Fernando Santos mang đến Pháp một đội hình già nua và chẳng có ai đáng tin cậy ngoài Cristiano Ronaldo. Nhưng cuối cùng họ vẫn lên ngôi, nhưng bằng một lối chơi không phải "Brazil của châu Âu".
Chẳng ai nghi ngờ việc HLV Fernando Santos sẽ mang công thức khô cứng đã từng làm nên thương hiệu của ông áp dụng trên đất Nga. Hơn nữa, đây là một giải đấu tầm cỡ hơn hẳn Euro với sự xuất hiện các đội bóng mạnh nhất thế giới. Vậy thì nào có ai điên lại để những ông lão ngoài 30 tuổi chơi đôi công với những Brazil, Pháp, Đức hay Tây Ban Nha?
Nếu nhìn vào danh sách 23 cầu thủ của Bồ Đào Nha, nhiều người sẽ lầm tưởng họ mang sang một đội hình không quá già, thậm chí còn thấp hơn cả Tây Ban Nha 0,1 tuổi. Nhưng vấn đề có thể nằm ở đội hình chính thức. Chúng ta có thể đếm được những ông lão trong đội hình đội bóng áo bã trầu như Ronaldo (33), Ricardo Quaresma (35), Jose Fonte (35), Bruno Alves (37), Pepe (35)...
Trên thực tế, Bồ Đào Nha mang sang nhiều gương mặt trẻ, thậm chí rất trẻ như Goncalo Guedes (22), Gelson Martins (23)... nhưng HLV Santos thích sử dụng những cầu thủ có kinh nghiệm hơn là trọng dụng các nhân tố trẻ.
Một điểm nữa, hàng tiền vệ của đội bóng này được đánh giá là không phù hợp để chơi thứ bóng đá đẹp mắt gồm William Carvalho, Adrien Silva, Bruno Fernandes... những người chưa bao giờ được biết đến như mẫu tiền vệ mang thiên hướng hoa mỹ. Và đó là điều mấu chốt để Bồ Đào Nha vẫn sẽ chọn cách chơi mà họ từng làm cách đây 2 năm.
Ngược lại, đối thủ của họ là đội tuyển Tây Ban Nha, vốn không thích chơi phòng ngự và sẵn sàng "tấn công đến chết" nếu phía bên kia sân đối diện chơi phòng thủ. Bất chấp việc nội bộ đội bóng đang lục đục vì những quyết định của liên đoàn bóng đá nước này với Julen Lopetegui và đưa Fernando Hierro lên nắm quyền, Tây Ban Nha vẫn sẽ là chính họ dù vị tân thuyền trưởng vốn từng nổi danh trong vai trò của một cầu thủ phòng ngự.
Hơn thế nữa, dù ông Hierro có truyền đạt cho các học trò chơi thực dụng hơn, nhưng chỉ với vài ngày ít ỏi, cộng thêm kinh nghiệm non nớt trên băng ghế huấn luyện, thì việc Tây Ban Nha vẫn không thay đổi nhiều lối chơi là điều hoàn toàn bình thường. Chẳng ai tin một tập thể sở hữu các ngôi sao chơi tấn công xuất sắc và đẹp mắt bậc nhất thế giới lại chấp nhận tử thủ trước một đội bóng được đánh giá yếu hơn là Bồ Đào Nha.
Bình Luận