Có rất nhiều điều xảy ra với Argentina mà chẳng ai biết nó sai lầm. Bạn có thể bắt đầu viết một bài chỉ trích trên những trang tin tức hàng ngày, đúng vậy, vì nó phù hợp với bối cảnh ở đất nước Nam Mỹ này. Tuy sự hỗn loạn này không luôn luôn xảy ra, nhưng trong nhiều năm, bóng đá đã tạo nên sự suy giảm về chính trị, xã hội và kinh tế lâu dài của Argentina.
Không biết nó đã bắt đầu khi nào và ở đâu, cũng chẳng có lý thuyết nào chi phối điều này. Từ bao giờ người dân đất nước yêu bóng đá hơn cả tính mạng lại đang tẩy chay nó một cách phũ phàng như vậy? Các cổ động viên đội bóng xứ Tango vẫn kéo đến các sân đấu nhưng họ không còn quá cuồng nhiệt như kiểu những trò la hét quái đản như xưa.
Mỗi khi cầu thủ Argentina nào đó lừa bóng, chơi tiểu xảo với đối thủ, hoặc thậm chí là sự kinh tởm trong môn thể thao này - đó là cuộc sống của họ. Bóng đá nước này luôn sản sinh ra nhiều tài năng ở đẳng cấp cao nhất với số lượng lớn nhất, và họ luôn cho phép bản thân là thiên tài trong một thời gian đủ lâu.
Bóng đá quan trọng với họ, nó cho phép mọi người cảm thấy Argentina là nơi sở hữu thứ gì đó rất rất phổ biến trong bóng đá. Sự liên quan là như vậy, để đưa ra một ví dụ thông qua bóng đá, hãy nhìn vào cách mà đội tuyển nước này "huỷ diệt" cả một giải đấu năm 1986 với thiên tài Diego Maradona, một anh hùng dân tộc kể từ đó cho đến khi trái đất này không còn tồn tại.
Vì vậy, thảm họa của đội tuyển quốc gia khiến họ cảm thấy chán nản và trống rỗng đến mức khó giải thích. Làm thế nào chúng ta có thể biết phải làm gì với bóng đá nếu thậm chí không biết phải làm gì với Lionel Messi?
Hãy quay lại nơi bắt đầu của môn thể thao này ở Argentina - Đường phố luôn là trường học của họ, nơi có đức hạnh tuyệt vời trong việc giảng dạy cho các ngôi sao thuở thiếu thời, mang đến cho bóng đá một trọng lượng văn hóa và phát triển kỹ năng cho các cầu thủ khác nhau. Nhưng đường phố này như một giai đoạn hình thành đã biến mất và không ai biết làm thế nào để thay thế nó bằng một mô hình giáo dục ở các nước như Đức hay Tây Ban Nha.
Người dân và cả chính phủ nước này luôn có quá ít tiền bạc, khả năng tổ chức và tầm nhìn - và, trong cả sự kiêu ngạo của chính họ, bởi quá tự tin vào sự định trước mê muội của bóng đá Argentina.
Ai cũng thấy cách mà Croatia hạ gục họ đau đớn thế nào, mọi người trên khán đài thì la hét, nhưng lại nhắm vào các cầu thủ mang ý nghĩa tiêu cực chứ không phải động viên, dù không phải không có. Thậm chí, người anh hùng dân tộc với chiếc áo đấu của Messi cũng chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Argentina bây giờ như một tổ kiến, không quy củ, không trật tự và không có gì ngoài sự hỗn loạn.
Nó là biển thể của cuộc khủng hoảng kinh tế, hỗn loạn thể chế, bóng đá trên truyền hình như vũ khí chính trị, tham nhũng ở mọi cấp độ trong số những người điều hành trận đấu. Cả thế giới cũng không giúp được gì: toàn cầu hóa làm cho cầu thủ Argentina trở thành một nền kinh tế xuất khẩu các nhân tài, trong đó bất kỳ người chơi nào, dù tầm thường, hay lọc lõi cũng đều bị bán ra nước ngoài. Maradona là một sản phẩm thuần túy của Argentina còn Messi chỉ là sự kết hợp giữa nguồn gốc của anh ở Argentina và sự phát triển tại Barcelona.
Messi đã đưa tin nhắn đó (sự đánh đổi danh hiệu) đến trái tim người hâm mộ và khi World Cup bắt đầu, anh trở thành một linh hồn bị tra tấn, người mang những yêu cầu khốc liệt của 45 triệu người trên đôi vai bé nhỏ. Nhưng điều đó không đúng: Messi đã bảo vệ niềm tự hào bóng đá của Argentina như không ai khác trong 15 năm nay và anh ấy đã làm như vậy với một sự nhất quán đáng kinh ngạc.
Nhưng sự thừa nhận này lại đang trở nên khôn ngoan hơn, nó bây giờ đã không còn tin vào khả năng của Messi hay bất cứ ai. Các nhà báo hay người dân cũng quay đầu chỉ trích và họ muốn thành tích "trái bóng" chứ phông phải tài năng của siêu sao Barcelona, điều mà thậm chí họ còn chẳng biết đó là gì.
Sự suy giảm chất lượng bóng đá bắt đầu với văn hóa, và chúng ta phải nhận ra rằng các chàng trai đã cố gắng nhưng như vậy là chưa đủ với đám đông. Họ để mặc Iceland làm mưa làm gió, và họ tiếp tục bỏ qua sự "kì thị" vốn có với đối thủ (Croatia) và sau đó khóc thương cùng người Nigeria.
Kỹ năng, chất lượng, tưởng tượng, xảo quyệt, chính xác; các cầu thủ Argentina cần phải mang những điều đó lại với nhau theo một phong cách có thể tạo ra một niềm tin tập thể, một bản sắc, có khả năng biến bảng đấu khác biệt này thành của riêng họ. Ngay cả một thiên tài cũng có thể bù đắp cho rất nhiều thất bại, nhưng dù sao như vậy vẫn hơn là một tài năng bị chối bỏ như Messi.
Bình Luận