Tức là xác suất vô địch Europa League (và lấy vé dự Champions League) của Wolves lúc này cao hơn cả xác suất vô địch Champions League của các đội Barcelona, Juventus, Real Madrid (từ 8/1 đến 18/1). Nó ngang với khả năng PSG vô địch Champions League, trong hoàn cảnh PSG chỉ phải gặp Atalanta ở tứ kết, và nếu thắng thì sẽ gặp RB Leipzig hoặc Atletico Madrid ở bán kết!
Không còn là chuyện dự giải “vì đam mê” nữa rồi, dù xét trên đẳng cấp của Wolverhampton thì chắc họ cũng chỉ đến thế, ở xuất phát điểm. Chuyến dự Europa League mùa tới của Arsenal cũng sẽ như vậy? Cần nhớ là nếu không có Cúp FA thì Arsenal mùa tới chỉ làm khán giả cho các cúp châu Âu.
Tầm quan trọng của chiến thắng 2-1 trong trận chung kết vừa qua do vậy còn cao hơn bản thân chiếc cúp. Mikel Arteta, HLV thứ 3 của Arsenal trong mùa bóng, rút cuộc lại là người giúp Pháo thủ vươn đến kỷ lục đăng quang 14 lần ở chiếc cúp số 1 trong thế giới bóng đá xét về truyền thống. Phần mình, Arteta trở thành người đầu tiên trong lịch sử Arsenal đoạt Cúp FA ở cả hai vai - thủ quân và HLV trưởng.
Một chỗ đứng trang trọng trong lịch sử, dĩ nhiên rồi. Và bỗng nhiên, Arteta cũng trở nên lớn hơn chính mình. Nhưng ở đây, còn có một điều đáng nói: giả sử không phải là Arteta, thì hào quang ở Cúp FA sẽ thuộc về Frank Lampard, cũng với không ít cột mốc lịch sử kèm theo, cho cựu cầu thủ Chelsea lần đầu tiên cầm quân trong làng bóng đỉnh cao, ở CLB cũ của mình. Mặt khác, Lampard không cần phải có chiếc cúp FA để làm dẫn chứng cho thành công của mình ở Chelsea. Cho dù chưa thể kết luận điều gì, giới quan sát cũng phải nhìn vào Lampard và Arteta để nghiền ngẫm về một “dòng” HLV mới, trong bóng đá đỉnh cao.
Lampard sẽ còn có dịp gặp Hansi Flick ở Champions League. Đấy là cựu cầu thủ Bayern Munich nay đang dẫn dắt đội này, ngay trong lần đầu tiên cầm quân ở trận địa đỉnh cao. Bayern đang là ứng cử viên vô địch đáng gờm, sau khi họ đã vô địch cả Bundesliga lẫn cúp quốc gia, “nhờ” sa thải Niko Kovac và thay bằng Flick.
Frank Lampard, Mikel Arteta, Hansi Flick, Ole Solskjaer (M.U)... trở lại CLB cũ và thành công? Nhìn xa hơn, còn có Pep Guardiola (Barcelona), Giuseppe Signori (Lazio), Antonio Conte (Juventus)... Liệt kê cũng chẳng để làm gì. Điều đáng bàn ở đây là CLB cũ đã chọn họ, hơn là họ chọn CLB yêu thích của mình để khởi nghiệp. Dù là Guardiola, đã vươn đến đẳng cấp số 1 thế giới cả chục năm trước, vẫn là nhân vật coi như “vô danh” khi mới huấn luyện lần đầu.
Dẫn dắt đội bóng cũ thì ai chẳng muốn. Do vậy, “công” đầu trong những vụ kết hợp thành công vừa nêu thuộc về đội bóng nhiều hơn, khi họ dám chọn cầu thủ cũ làm HLV và bỏ qua vấn đề tên tuổi, kinh nghiệm. Đấy là giám đốc kỹ thuật, hay chức danh tương đồng nào đó, tùy mô hình cụ thể của mỗi CLB. Và đấy mới là vị trí quyết định thành công trong bóng đá đỉnh cao?
Bình Luận