Arsene Wenger, Arsenal nợ ông lời xin lỗi!

Cuối cùng HLV Arsene Wenger cũng thông báo quyết định thôi dẫn dắt Arsenal vào cuối mùa giải này. Hơn ai hết, giờ đây ông xứng đáng nhận được những sự tôn trọng cao cả nhất.

Với nhiều người, đặc biệt là các CĐV Arsenal, những người đã cho rằng mình “phải chịu” bao cay đắng trong suốt chục mùa giải qua với con hạn hán danh hiệu, việc buông bỏ của Giáo sự như một tin đáng mừng hơn là buồn.

Họ, có người không kìm nén được cảm xúc vui mừng nói rằng một thời kỳ rực rỡ mới của Pháo thủ đang mở ra trước mắt. Phần đông khác thì có vẻ “cao thượng” hơn khi cho rằng “dù sao ông cũng đã biết từ bỏ, xin gửi lời cảm ơn vì những gì ông đã làm cho đội bóng”.

 - Bóng Đá

 Thời thế đã đổi khác, chỉ còn mình ông trụ lại với tình tyếu của mình.

Họ đã nhầm! Thời buổi kim tiền len lỏi vào từng góc cạnh của bóng đá đã làm cho con người ta nhầm lẫn những thứ cao sang với cảm xúc thực sự mà môn thể thao vua mang lại. Ngay cả những CĐV, những người có đặc quyền thưởng thức vẻ đẹp đó trọn vẹn nhất cũng đã dần bị phai nhạt bản sắc theo thời gian. Trong đầu những người xem bóng đã bây giờ chỉ xuất hiện hai điều: danh hiệu hoặc là không.

Những người cho rằng danh hiệu không quá quan trọng ngay lập tức sẽ bị quy kết là không tham vọng, Điều này nghe có vẻ hợp lý, vì bóng đá đỉnh cao đi đôi với danh hiệu. không có danh hiệu sẽ không có ai nhớ đến mình. Thế nhưng lật lại vấn đề. Nếu khoảng tới 20 năm sau, thậm chí 60 năm sau, khi những CĐV đã từng xem một Arsenal bất bại dưới tay Wenger, khi ấy đã là một ông cụ gần đất xa trời rồi. Họ vẫn sẽ nhớ đến hình ảnh vị Giáo sư người Pháp đáng kính một cách rõ ràng nhất.

Tại sao trong khoảng thời gian 10 năm trở lại đây dù không có danh hiệu nào lớn nhưng Wenger vẫn sẽ được nhắc tên? Câu trả lời là lối chơi, là bản sắc, là chiến lược làm bóng đá mà ông đã mang đến Arsenal cũng như cho Premier League. Mọi người đâu có thể quên được những trận thắng để đời trước Barca tại lượt đi Champions League, hay bàn thắng đúc kết tinh hoa Pháo thủ vào lưới Norwich của Wilshere? Và mai này những bàn thắng đó cũng sẽ được nhắc đến rất nhiều với sự kính trọng đặc biệt cho “người cha” của thế hệ này, Arsene Wenger.

Trở lại với vấn đề ban đầu, những CĐV tự cho mình là cuồng si đội bóng. Họ sẵn sàng tấy chay không xem đội bóng của mình, thậm chí không làm fan của Arsenal nữa bởi vì Arsene Wenger đã “phá nát” đội bóng mà họ yêu? Xin lỗi, hãy thử kể về đội bóng mà họ yêu là thế hệ năm nào? Đến đây chắc chắn mọi người hay ngẫm lại xem một Arsenal phủ sóng toàn cầu như bây giờ, có một sân Emirates hùng vĩ như bây giờ là do ai? Không phải do Giáo sư thì do ai?

Họ nghĩ rằng ông không buồn khi phải để những đứa con mà mình đã từng chăm sóc như con đẻ ra đi hay sao? Họ không nghĩ rằng ông cũng cay đắng lắm khi nhìn đội bóng của mình thảm bại dưới tay cấc ông lớn hay sao? Ông đau lắm chứ. Nhưng tuyệt nhiên ông không bao giờ đổ lỗi cho các học trò mà luôn nhận trách nhiệm về mình. Sau đó ông sẽ chỉ cặm cụi nghiên cứu cho ra giải pháp tối ưu nhất.

Cứ như thế đã đến mùa thứ 22 Giáo sư dẫn dắt Arsenal. Những CĐV công nghiệp cho rằng ông cũng sẽ như các HLV khác thời đại này. Chỉ cần đăng lên Facebook vài dòng status cao thượng. Cuối mùa Ban lãnh đạo tổ chức tri ân tại sân nhà. Những giọt nước mắt chia tay,… và thế là hết?

Chắc chắn sau này khi nghĩ lại về giai đoạn này, nhiều người sẽ không khỏi xót xa cho ông vì đã không thể tìm cho mình một danh hiệu Champions League với Arsenal như chính lời ông nói. Đó cũng có thể là lý do vì sao ông vẫn cố gắng gượng dẫn dắt Pháo thủ mặc cho những lời phỉ nhổ từ những những CĐV thậm chí tuổi đời còn không bằng thời gian ông làm việc tại London.

Arsene Wenger, Arsenal nợ ông lời xin lỗi! - Bóng Đá

 Arsene Wenger đã nếm đủ cay đắng - ngọt bùi ở Arsenal sau 22 năm gắn bó.

Mọi người cho rằng bản sắc, lối chơi đẹp của Arsenal mất đi gần đây, nhưng suy cho cùng nó chỉ bị phai đi ít nhiều do chính áp lực từ các CĐV lên thành tích đội bóng. Và có lẽ chính HLV Wenger cũng đã nhận ra rằng khi mình đã phải thay đổi triết lý vì danh hiệu, khi ấy mình không còn là chính mình nữa, đã đến lúc cần nghỉ ngơi.

Sau tất cả, cuối mùa giải này Giáo sư sẽ không còn ngồi trên băng ghế huấn luyện tại Arsenal nữa. Ông có thể sẽ lên làm vị trí cao hơn ở thượng tầng CLB, hoặc đến với một CLB khác đủ tiềm lực tài chính nhằm hiện thực hóa ước muốn danh hiệu của bản thân, điều mà ông thừa sức đạt được khi có những Real Madrid hay PSG mời chào. Nhưng ông lại không ra đi chỉ vì tình yêu vô bờ bến với đứa con tinh thần của mình.

Giờ đây theo lời của Sir Alex Ferguson: “Tôi rất vui vì Arsene đã thông báo rằng ông ấy sẽ ra đi vào thời điểm này của mùa giải, vì từ đây, ông ấy có thể nhận được những lời khen ngợi mà ông ấy thực sự xứng đáng được nhận. Sẽ chỉ còn một vài trận đấu nữa để chúng ta được nhìn vị Giáo sư đáng kính trên ghế chỉ đạo tại sân Emirates.

Giờ đây ông có thể thanh thản mà tận hưởng một cuộc sống mà ông vốn đã hy sinh quá nhiều cho bóng đá. Với các CĐV và cả những cầu thủ Arsenal, họ không chỉ nợ người cha này lời khen, mà cả những lời xin lỗi tự đáy lòng.

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam

    Bình Luận