Từ niềm hi vọng phá giải lời nguyền
Không phải ngẫu nhiên, mà khi ấy người ta xem Rademel Falcao là niềm hi vọng để phá giải lời nguyền về chiếc áo số 9 ở Stamford Bridge. Thứ nhất, trong quá khứ, tiền đạo người Colombia thực sự là một cầu thủ lớn của những trận đấu lớn.
Còn nhớ, trong trận tranh siêu cúp châu Âu năm 2012 với chính Chelsea, ‘mãnh hổ’ khi ấy còn là người của Atletico Madrid, đã lập một cú hattrick khiến cho giới mộ điệu phải mê mẩn, một trận đấu mà anh có thể nói là đã ‘mắc màn’ trong vòng cấm và chỉ chầu chực để xé lưới đối thủ.
Nguyên nhân thứ hai, đó là xét về yếu tố lịch sử, Jose Mourinho – người lúc đó vẫn còn đang tại vị ở Chelsea, đã từng rất ‘mát tay’ với những mẫu tiền đạo như chân sút người Colombia. Ở anh và những ‘trò cưng’ cũ của Mourinho như Didier Drogba, Diego Milito, Samuel Eto'o hay gần nhất là Diego Costa đều có một điểm chung, đó là sức mạnh, sự càn lướt, tốc độ và khả năng độc lập tác chiến ghi bàn.
Vả lại, thêm một lý do sau cùng, để lúc ấy họ tin rằng Falcao sẽ không là một món hàng hớ, đó là niềm tin của người dân tây London vào ‘Người đặc biệt’, họ đã tin rằng ông nhìn thấy được những phẩm chất mà Van Gaal đã không thể thấy nơi ‘mãnh hổ’.
Các CĐV của The Blues chắc mầm rằng nếu thi đấu dưới tài điều binh khiển tướng của chiến lược gia người Bồ, lại được các tiền vệ ngôi sao như Hazard, Fabregas hỗ trợ, thì không có lý do gì để anh chỉ vì lời nguyền số 9 vô căn cứ mà không thể phát huy khả năng của mình và giúp Chelsea đoạt được ngôi vương.
Đến kẻ bị ruồng bỏ ở Chelsea
Xét khách quan, có thể nói Chelsea-Falcao đáng lý ra phải là một mối lương duyên tốt đẹp. Thế nhưng, trong bóng đá, luôn có chỗ cho những thứ mê tín tồn tại, những thứ mê tín có thể chôn vùi sự nghiệp của cả một con người.
Một bàn thắng sau 10 trận ở Chelsea, 5 bàn sau 26 trận ở Premier League, những con số khó tin cho thấy Falcao ở Stamford Bridge thậm chí còn tệ hơn hồi anh còn khoác áo MU nữa. Mourinho đã từng lớn tiếng nói Van Gaal không biết cách khám phá Falcao, và rồi đưa ra những lời hứa hẹn ngọt ngào rằng sẽ giúp anh tìm lại phong độ, tìm lại đẳng cấp.
Nhưng sau cùng, ông đã lại miêu tả bàn thắng duy nhất của anh trong màu áo xanh là chẳng có ý nghĩa gì với đội bóng cả. Nói vậy là để thấy, chứng kiến màn trình diễn bạc nhược của một con 'mãnh hổ' năm nào, có lẽ ‘Người đặc biệt’ cũng đã hết cách với anh mất rồi.
Từng là niềm hy vọng lớn lao, nhưng khi anh sa sút không phanh, nhiều CĐV đã nói anh chơi kém rồi đổ tại số áo, nhưng nào có phải vậy. Sự nhiệt tình của cựu tiền đạo Atletico Madrid vẫn còn đó. Anh sẵn sàng lao cả người vào đối phương để tranh cướp bóng, sẵn sàng hùng hổ gây sự với cầu thủ đội bạn, sẵn sàng làm mọi thứ để tìm lại dáng dấp xưa của mình. Nhưng hỡi ôi, có cảm giác chân sút người Colombia không tận hưởng cuộc chơi của riêng anh, mà chỉ làm điều đó để chứng minh cho người khác thấy mình vẫn còn giá trị.
Dù hiện tại trở về Monaco, người ta phần nào thấy được hình ảnh của một chân sút cự phách xưa kia, nhưng có lẽ đây cũng sẽ là lần rực cháy cuối cùng cho một huyền thoại, một huyền thoại thực sự dù sự nghiệp vẫn còn dở dang.
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.
Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.
Trân trọng,
Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam
Bình Luận