Nếu làm được điều này, Pep Guardiola sẽ mãi mãi là HLV vĩ đại nhất lịch sử, “đế chế Man City” cũng sẽ được khẳng định và trường tồn.
Pep phải làm sao để mọi đồng nghiệp của ông trong nghề huấn luyện từ nay đều chỉ lụn bại, chứ không ai tiến bộ! Xin đừng vội chỉ trích về mức độ nghiêm túc của câu chuyện chúng ta đang bàn. Nghiêm túc ư? Đã thế, xin được nói thêm: ngẫm kỹ thì bấy nhiêu cũng vẫn... chưa đủ. Điều kiện đi kèm là thế giới đừng nảy nòi thêm HLV nào nữa.
Hồi Pep Guardiola vang danh thiên hạ, làm gì đã có HLV Zinedine Zidane! Nhưng, từ sau năm 2011, với 3 CLB khác nhau có thể gọi là mạnh nhất (Barcelona), ổn định nhất (Bayern Munich) hoặc giàu nhất thế giới (Man City), Pep đều không có cách gì trở lại được trận chung kết Champions League. Xin nhắc lại: đã 7 năm liên tiếp rồi. Và chỉ trong hơn 2 năm gần đây, một HLV vốn chưa bao giờ tồn tại trong bóng đá đỉnh cao bỗng nhiên xuất hiện rồi lập tức làm nên kỳ tích vô tiền khoáng hậu: vô địch Champions League 2 năm liên tiếp - có khi là 3 năm liền, nếu nhân vật ấy lại thành công vào tháng 5 này. Real của Zidane mà lại vô địch Champions League năm nay, các “tín đồ” của Pep Guardiola sẽ nói gì?
Pep vẫn vậy, suốt 7 năm qua? Không đâu, ông phải... tiến bộ chứ. Với niềm say mê vô bờ bến và ý thức học hỏi không ngừng, với biết bao kinh nghiệm thực tiễn đáng gọi là vô giá trong bao năm qua, làm sao Pep lại không “lên tay” trong nghề huấn luyện cho được. Vấn đề là ở chỗ, ngoài chuyện các HLV khác cũng đều tiến bộ, còn có một điều lớn lao gấp bội, đó là sự thay đổi không ngừng của môn bóng đá.
Khoan nói Top 5 hay Top 10. Có thể tổng hợp ý kiến của hàng trăm chuyên gia lão luyện nhất trong thế giới bóng đá, để lập ra hàng trăm cái gạch đầu dòng về những việc Pep nên hoặc cần làm, để ông trở nên vĩ đại hơn, hoặc đội bóng của ông mở rộng thế thống trị từ quê hương bóng đá ra khắp lục địa già. Khổ nỗi, người ta dựa vào điều gì để bàn? Bóng đá đỉnh cao ư - nhưng bóng đá đỉnh cao trong 3 năm nữa là như thế nào, để bàn?
Cách đây 3 năm, bóng đá đỉnh cao đâu có HLV Zinedine Zidane. Cách đây 3 năm, cũng chưa hề có các HLV Domenico Tedesco hoặc Julian Nagelsmann. Vấn đề là: cách đây 3 năm, người ta không thể tưởng tượng rằng bóng đá đỉnh cao sẽ có mẫu HLV như Nagelsmann hoặc Tedesco.
Chỉ mới cách đây chưa đầy 2 tháng, khi Man City thắng dễ 3-0 trước Arsenal trong trận chung kết Cúp Liên đoàn Anh, ai cũng bàn về khả năng “ăn 4” cho thầy trò Pep vào cuối mùa này. Các ông chủ Ả-rập là hào hứng hơn ai hết. Pep nói gì ở thời điểm ấy? “Mơ đi, đấy là chuyện không bao giờ có”. Ông không giải thích, nói đúng hơn là không cần giải thích.
Dĩ nhiên, Man City đã có thể “ăn 4” ngay trong mùa này, cũng có thể toàn thắng mọi giải mùa tới, hoặc thống trị bóng đá đỉnh cao một cách lâu dài. Quá đơn giản: mọi chuyện đều có thể xảy ra trong môn bóng đá. Điều này khác hẳn với chuyện vạch ra những kế hoạch lớn trên lý thuyết, bàn bạc thấu đáo, thực thi trọn vẹn, và sẽ thành công như một lẽ tất yếu. Bóng đá không bao giờ là như vậy.
Bob Paisley là một trong những HLV vĩ đại nhất nước Anh, và Liverpool mà ông dẫn dắt là “đế chế” từng thống trị cả nước Anh lẫn châu Âu một cách rõ ràng nhất. Paisley từng nói như sau: “Nếu có bóng trong vùng cấm địa và không biết nên làm gì? Hãy đưa bóng vào lưới, về nhà chúng ta sẽ bàn về các giải pháp”. Thầy trò HLV Pep có thể học hỏi: cứ vô địch Champions League, sau đó sẽ bàn về phương pháp, đơn giản hơn!
TỪ KHÓA: Manchester CityLiverpoolPep GuardiolaChampions LeagueNgoại hạng anhBình luận Bóng đá quốc tế
Bình Luận