“Người đặc biệt” không còn đặc biệt
Cách đây 14 năm, khi ra mắt nước Anh, Jose Mourinho ngạo nghễ tuyên bố mình chính là “Người đặc biệt”. Ông nhanh chóng chứng minh biệt danh ấy không phải trò đùa với 2 chức vô địch Premier League liên tiếp.
Cá tính của Mourinho và kỷ luật chiến thuật ông xây dựng còn là nguồn cảm hứng cho cú ăn ba vĩ đại cùng Inter Milan, cuộc lật đổ ngoạn mục tại La Liga trước Barcelona hùng mạnh trong tay Pep Guardiola và danh hiệu vô địch Premier League thứ ba cùng Chelsea trong lần trở lại.
Mourinho ấy đã không còn, hay đúng hơn là đã lỗi thời. So với thứ bóng đá mê hoặc lòng người của Pep - Manchester City, Jurgen Klopp - Liverpool, Mauricio Pochettino - Tottenham hay Maurizio Sarri - Chelsea, triết lý cầu toàn Mourinho áp dụng hoàn toàn bị lấn áp và đi ngược lại truyền thống tấn công cống hiến của United thời Sir Alex Ferguson.
Trên khán đài Old Trafford sáng nay, các CĐV Tottenham mặc sức chế giễu thuyền trưởng Quỷ Đỏ bằng lời ca: “Ông chẳng còn đặc biệt nữa đâu.” Ở buổi họp báo sau trận, Mourinho giải tỏa ức chế, yêu cầu sự tôn trọng bằng thống kê danh hiệu ông từng đạt được, nhưng điều đó càng chỉ một sự thật phũ phàng: Mourinho hiện tại chỉ là cái tên héo mòn sống bằng vinh quang quá khứ.
United không còn là United
"United" dịch từ tiếng Anh là sự hòa hợp, là khối chung nhất. Đó từng là niềm tự hào xưa cũ tại Tây Bắc nước Anh, còn hiện tại ở Old Trafford lại như mớ hỗn độn không lối thoát.
Mourinho từng nổi tiếng bởi sự bảo bọc học trò, sẵn sàng lấy bản thân làm lá chắn chỉ trích, nhưng giờ ông đã chọn con đường ngược lại.
CEO Ed Woodward với quyền lực tài chính cũng không phải David Gill mẫn cán và trung thành với Sir Alex ngày nào, khi sẵn sàng gạt phăng yêu cầu chuyển nhượng mà HLV trưởng đề xuất.
Paul Pogba, trụ cột từng tiêu tốn của Quỷ Đỏ mức phí kỷ lục thế giới hồi năm 2016 khẳng định mình không được phép bộc lộ cảm xúc thật nếu không muốn bị phạt, trong khi đại diện Mino Raiola của anh liên tiếp đề cập đến sự quan tâm từ phía Barcelona.
Có thể thấy United giờ chỉ còn là tập hợp của nhiều cái tôi. Và khi tất cả không cùng nhìn về một hướng, sụp đổ là sớm muộn.
Thời vận ngoảnh mặt
Sau kỷ nguyên Ferguson, United đã chi ra 700 triệu bảng tăng cường lực lượng, nhưng phần lớn đều là các khoản đầu tư lãng phí. Các bản hợp đồng lớn như Angel di Maria, Memphis Depay, Bastian Schweinsteiger, Morgan Schneiderlin và Henrikh Mkhitaryan đều không còn gắn bó, còn Luke Shaw, Juan Mata, Martial, Pogba và Alexis Sanchez lại không được như kỳ vọng ban đầu.
Bên cạnh đó, băng ghế chỉ đạo Quỷ Đỏ cũng trở nên bất ổn. David Moyes được đánh giá sở hữu nhiều tố chất tương đồng Sir Alex sớm vỡ vụn trước áp lực, trong khi những bậc thầy cầm quân như Louis Van Gaal hay Jose Mourinho đều đột ngột đánh mất mình khó hiểu.
Bình Luận