Arsene Wenger: Bóng đá luôn cần một người như ông

Những người đến cả khi thất bại toàn diện vẫn nhận được sự nuối tiếc, chắc hẳn họ đã hy sinh quá nhiều vì lý tưởng của mình. Arsene Wenger đã đúng và sai quá nhiều, nhưng ông là một biểu tượng.
Arsene Wenger: Bóng đá luôn cần một người như ông
Chúng ta vẫn luôn có xu hướng đứng về bên những người yếu thế, như từng xót thương các CĐV Arsenal trước sự "chuyên chế" của Wenger, hay giờ là chính... Wenger vì quyết định chia tay bất ngờ của mình.

Nói là bất ngờ không phải vì nó sai thời điểm mà bởi từ người nói ra. Sau 14 năm không giành được Ngoại hạng Anh, Wenger vốn đã mang tiếng bảo thủ. Ông thầy người Pháp còn được gắn mác độc tài, lạm quyền, bỏ mặc ý kiến bên dưới khi liên tục lặng thinh trước sức ép đòi ông từ chức... Wenger sống bất chấp dư luận và dường như muốn kéo dài vương triều của mình mãi mãi.

Để đến khi Wenger thừa nhận "ngày định mệnh" đã đến, người ta nhận ra: Ồ, thì ra ông ấy cũng biết điểm dừng. Điểm dừng này nên đến từ nhiều năm trước nhưng dẫu sao thì nó cũng đã đến, quan trọng là vậy. Kẻ gàn dở đã thôi gàn dở, ông thầy già đã biết mình già.

Luôn có vòng tay chào đón dành cho người biết quay đầu. Từ đối tượng bị trêu chọc nhiều nhất suốt mỗi tuần đấu trong hàng chục năm qua, Wenger trở thành biểu tượng tri ân khắp các mặt báo thế giới chỉ sau 1 câu nói. Rõ ràng, không chỉ fan Arsenal, hàng triệu người khác đã chờ câu nói này từ lâu. 

Wenger ít ra đã có quyết định sáng suốt vào cuối sự nghiệp
Wenger ít ra đã có quyết định sáng suốt vào cuối sự nghiệp

Ở thời điểm này, hạn chế nói về cái sai của Wenger có lẽ là sự tôn trọng cần thiết. Ông sai vì cách ông từng đúng, lỗi thời bởi từng dựng nên những vinh quang quá khứ quá dày. Sai mà không biết mình sai, vẫn hết năm này qua năm khác đi vào đúng lối mòn của mình, âu cũng chỉ thấy thương cho sự tội nghiệp này mà thôi.

Suy cho cùng, tất cả cũng chỉ vì một chữ "đẹp". Trước Pep Guardiola rất lâu, đã có một nhà "truyền giáo" muốn phổ cập cái đẹp trong bóng đá lên toàn nước Anh. Ông thành công, cựu HLV của một CLB Nhật Bản đã thành công khi thay đổi tư duy cổ hủ của quê hương bóng đá. 

Cái đẹp len lỏi trong từng cử chỉ nhỏ nhất của con người này, từ tư duy triển khai bóng đến cả cái cúc cầu kỳ trong bộ suit lịch lãm ông khoác lên mỗi tuần. Wenger là vậy và giống như bảo vệ người mình yêu, ông sẵn sàng chết vì nó.

Và từ bao giờ, nhắc tới Arsenal là nhắc về cái đẹp. Cái đẹp khi thành công, cái đẹp lúc thất bại. Đương nhiên là bại trận thì chẳng ai còn tâm trạng đi tán dương, nhưng dẫu sao thì đội bóng này vẫn đẹp. Đẹp theo kiểu yểu mệnh.

Wenger vẫn đam mê như hồi mới đến Arsenal
Wenger vẫn đam mê như hồi mới đến Arsenal

Sống chết vì đam mê như vậy, Wenger hợp mác "nghệ sỹ" hơn là "giáo sư". Và nghệ sỹ thì có gì sai khi tô vẽ cho đời bằng thứ nghệ thuật của mình. Tiếc cho Wenger, phần lớn khán giả là người bình thường, không phải dân trong nghề với ông.

"Bên cạnh gia đình, Arsenal và bóng đá là 2 tình yêu lớn nhất của Wenger. Phải từ bỏ một trong số đó chắc chắn là cảm giác vô cùng bất lực", Martin Keown hiểu rõ ông thầy cũ của mình.

"Đấy là người đàn ông khiến bạn nghĩ rằng mọi thứ đều có thể. Mỗi khi ông ấy bước vào phòng thay đồ, luôn có một dòng điện chạy qua. Tôi chưa bao giờ thích chia sẻ với người khác. Nhưng để nói chuyện với Wenger vào mỗi ngày suốt phần đời còn lại, tôi sẽ rất vui lòng".

Keown và Wenger luôn song hành với nhau khi thành công
Keown và Wenger luôn song hành với nhau khi thành công

Keown từng không ưa Wenger, gã ma mới từng cấm tiệt thói quen uống trà lúc 9 rưỡi tối của mình. Ông ta thậm chí còn dám thay đội trưởng Tony Adams ra khỏi sân trong trận thua Moenchengladbach, chỉ vài ngày sau khi nhậm chức.

Wenger từng là cái gai trong mắt nhiều người, giờ thì... vẫn vậy, thậm chí là nhiều hơn. Nhưng Keown đã bị Wenger thu phục bởi sự nghiêm khắc nhưng đầy ấm áp của một người cha, chắc hẳn một bộ phận trong số chúng ta cũng sẽ theo bước Keown nếu không còn được nhìn thấy bóng hình cao gầy ấy nữa ở Emirates.

Bóng đá, hay cuộc đời luôn cần một người như Wenger. Để làm tấm gương hay hình mẫu cần phải tránh, thế nào cũng được!

    Bình Luận