Thắng MU như thế nào thì hòa Sheffield United như thế, Chelsea hiện nguyên hình là một đội bóng bất ổn chỉ sau vài ngày. Điều đáng nói ở đây là The Blues dường như không biết chơi bóng với tâm thế của một ông lớn, dù đối thủ chỉ là đội bét bảng lúc này.
Sự loay hoay của Chelsea thể hiện qua nhiều tình huống. Và vào lúc bế tắc, mọi ánh mắt cầu cứu lại hướng về phía Palmer. Chỉ riêng chi tiết này thôi đã nói lên nhiều điều về The Blues mùa này. Họ đang phụ thuộc hoàn toàn vào một tân binh mới 21 tuổi, cứ như thể đội bóng này chẳng hề có nền tảng gì trước đó.
May là Palmer đang hòa nhập xuất sắc, nếu không thì không biết Chelsea đã "lạc trôi" về nơi nào. Nhưng cũng chính hoàn cảnh khó khăn của đội bóng chủ quản đã tạo điều kiện tuyệt vời để Palmer đột phá giới hạn của mình. Khác xa với phiên bản ở Man City, Palmer trong màu áo The Blues có thể làm mọi thứ và chơi ở mọi vị trí.
Trên sân Bramall Lane, HLV Pochettino đã tạo bất ngờ về mặt chiến thuật khi bố trí đội hình theo sơ đồ 3-5-2 thay vì 4-2-3-1 quen thuộc. Một trong những điểm nhấn của sự thay đổi này là Palmer được giao nhiệm vụ hoạt động gần như độc quyền ở vị trí số 10 phía sau Nicolas Jackson, thay vì chỉ đơn giản là di chuyển vào khu vực trung tâm từ cánh phải.
Đây là lần hiếm hoi trong sự nghiệp, Palmer chơi ở khu vực được coi là "bộ não" của hệ thống. Rõ ràng, sự kỳ vọng của Pochettino vào cậu học trò là rất nhiều. Phản hồi của Palmer cũng rất tích cực.
Một đường chuyền có độ cong từ giữa sân của Palmer đã đưa Marc Cucurella vào vị trí thuận lợi để tạt bóng. Một pha phối hợp bật nhả với Enzo Fernandez bên ngoài vòng cấm suýt chút nữa tạo ra cơ hội dứt điểm cho Jackson. Thậm chí, đôi khi Palmer còn điều phối lối chơi ở các khu vực khác, hướng dẫn Axel Disasi thực hiện một đường chuyền dài vào cánh phải, suýt chút nữa tạo điều kiện thoát xuống cho Madueke.
Tuy nhiên, với chỉ 29 lần chạm bóng trong hiệp một, Palmer là một trong 3 cầu thủ có ít chạm bóng nhất bên phía Chelsea, chỉ hơn Nicolas Jackson và thủ môn Djordje Petrovic. Khi Sheffield United chơi tự tin hơn, họ đã thành công trong việc cô lập Palmer, và chất lượng đường bóng đến chân anh giảm sút nhanh chóng sau bàn gỡ hòa của Jayden Bogle.
Hiệp hai có vẻ sẽ diễn ra theo kịch bản tương tự cho đến phút 66, khi Palmer nhận đường chuyền của Jackson, rồi xoay người và nhanh chóng chuyền bóng cho Madueke, cầu thủ này cắt vào trong và dứt điểm đưa Chelsea vượt lên dẫn trước 2-1. Trong tình huống đó, lối chơi tấn công mà Pochettino xây dựng đã được chứng minh tính hiệu quả - và vai trò của Palmer như bộ não của đội bóng càng được củng cố.
Kết quả chung cuộc không được như kỳ vọng nhưng xét riêng về Palmer, Pochettino có lý do để lạc quan. Ông vừa khai mở thêm một tiềm năng ẩn bên trong cậu học trò, và giờ càng vững tin hơn trong kế hoạch xây dựng đội bóng xung quanh bản hợp đồng xuất sắc nhất mùa giải.
Bình Luận