Arsenal thể hiện cách chơi không đến nỗi tồi trên sân Chelsea. Nhưng quá "đen" cho Unai Emery, khi ông phải khởi nghiệp ở Premier League bằng hai trận liên tiếp gặp Manchester City và Chelsea. Đâu là những nét tích cực nơi một Arsenal đang trắng tay sau 2 vòng đầu?
Chỉ trong hiệp 1 của trận gặp Chelsea, Arsenal đã tung ra 12 pha dứt điểm. Không có đội nào trong hai vòng đấu vừa qua hơn họ ở thống kê này. Và trên nguyên tắc, đấy là một số liệu “xem được”, bởi đối phương là một đội trong Big Six.
Việc tạo ra được quá nhiều cơ hội ghi bàn trước khung thành Chelsea rõ ràng là điều tốt đẹp, nói lên rằng cách chơi mà Emery đang truyền đạt ở Arsenal không hề bế tắc. Các cầu thủ Arsenal liên tục có bóng ở khoảng trống sau lưng hàng thủ đối phương. Các bàn thắng của Henrikh Mkhitaryan và Alex Iwobi đều xứng đáng. Điều đáng nói: hơn nửa đội hình Arsenal tham gia vào khâu kiến tạo trong hiệp đấu cực kỳ hào hứng tại Stamford Bridge. Không hề có sự trông cậy nào vào Mesut Oezil - cầu thủ thường được cho là sáng tạo nhất trong đội hình Arsenal lâu nay.
Nhưng rút cuộc, thua vẫn là thua. Và khi Arsenal thất thủ ngay cả trong hoàn cảnh họ đã tạo dựng được các cơ hội như thế, thì tất nhiên người ta phải chỉ vào hàng phòng ngự như một khiếm khuyết lớn.
Bóng đá là môn thể thao có tính đối kháng cao, nghĩa là cái hay của đội này sẽ dẫn đến cái dở cho đội kia. Khiếm khuyết trong hàng phòng ngự Arsenal có thể sẽ được che đi nếu như đối phương không phải là Chelsea. Thế mới nói, quá đen cho Emery khi ông không thể chờ đợi một bước xuất phát khó khăn hơn. Thật ra, hàng thủ Arsenal cũng đã bị Man City xé toang trong vòng đấu khai mạc rồi. Thất bại rõ ràng đến nỗi thủ môn già dặn kinh nghiệm Petr Cech cũng suýt đốt lưới nhà bằng cách xử lý không ai hiểu nổi.
Về mặt lý thuyết, người ta phải xây dựng một đội bóng, hoặc lối chơi, từ hàng phòng ngự. Còn trên thực tế, việc đa số cầu thủ mới của Arsenal là những người chơi thiên về thủ, cũng đã củng cố lý thuyết ấy. Nói vậy có nghĩa, hàng công khá hay của Arsenal dù có làm cho khán giả trung lập hào hứng đến đâu đi nữa, vẫn coi như Emery chưa làm được những điều đầu tiên phải làm. Đấy là “điểm trừ” khá rõ trong bước đầu ra mắt của Emery. Tổng quát hơn: từ hàng phòng ngự cho tới khu vực giữa sân, khâu tổ chức trong cách chơi của Arsenal đều chưa cho thấy dấu ấn đáng kể nào. Cứ như họ chơi bóng bằng ngẫu hứng, hơn là bằng một sự tổ chức bài bản.
Và Arsenal không thoát khỏi cái đề tài dễ đoán, dù đấy rõ ràng là đề tài hoàn toàn vô nghĩa: sự nhớ nhung thời kỳ Arsene Wenger.
Nhắc lại hoặc so sánh với Wenger làm chi nữa? Vấn đề ở đây chỉ là Emery có đáng được cho thêm cơ hội, thêm thời gian trước khi hứng lấy những sự chỉ trích, thất vọng hay không. Câu trả lời là “có”. Một mặt, chẳng qua vì Arsenal phải đụng độ liên tiếp hai đối thủ mạnh, như đã nói. Mặt khác, cũng đừng quên rằng đây chỉ mới là tháng 8. Ở đội khác, người ta sẽ lý giải cách chơi thiếu tổ chức và lỏng lẻo trong phòng ngự bằng câu muôn thuở: đã có ai “nóng máy” đâu!
Kỷ lục không ai muốn có Unai Emery đã trở thành HLV đầu tiên trong kỷ nguyên Premier League dẫn dắt Arsenal thua cả 2 trận đầu tiên. Chính xác hơn, đấy là HLV đầu tiên của Arsenal trong 32 năm thua cả 2 trận đầu tiên ở giải VĐQG Anh. Người gần nhất chỉ là một HLV tạm quyền: Steve Burtenshaw, cầm quân hồi tháng 3/1986. |
Bình Luận