Erling Haaland, đừng diễn hài nữa!

Tiền đạo Erling Haaland có thể là một người lập kỷ lục, nhưng anh quan tâm đến các trận chiến với NHM của Arsenal hơn là chiến đấu cho Man City trên sân cỏ.

Erling Haaland, đừng diễn hài nữa!

Hãy tưởng tượng việc trở thành cầu thủ nhanh nhất cán mốc 250 bàn thắng cho CLB trong thế kỷ này nhưng vẫn là đối tượng của những chế giễu không ngừng. Đó chính là sự kỳ quặc của mà Erling Haaland đang có tại Man City, khi anh cân bằng tỷ số trong trận gặp Arsenal bằng một cú đánh đầu hoàn hảo, nhưng vẫn trở thành "cột thu lôi" của mọi sự oán hận.

Anh là một nghịch lý, có khả năng biến đổi chỉ trong chớp mắt với bản năng thính nhạy của mình, trong khi nhàn rỗi trong suốt phần còn lại của trận đấu như một kẻ thờ ơ. Haaland chỉ thực hiện 6 lần chạm bóng trong hiệp một, hoàn thành 1 trong 3 đường chuyền và không có đóng góp phòng ngự nào.

Đúng với kiểu người khó hiểu, anh chậm chạp trong phần lớn thời gian. Nhưng ngay sau khi Phil Foden vụng về chuyền bóng cho Thomas Partey ghi bàn thắng thứ hai cho Arsenal thì cầu thủ người Na Uy dường như mất hứng thú, chỉ chạm bóng thêm một lần nữa trong suốt trận đấu. Anh  giống như một con tàu ma trôi dạt trên biển động.

Ở tuổi 24, Haaland có thể là một kỷ lục gia, dù là về hiệu quả tấn công hay về hợp đồng gia hạn. Nhưng liệu anh có thực sự là cầu thủ mà Man City muốn sát cánh trong một cuộc chiến tuyệt vọng không? Không, với việc Haaland dành nhiều sức hơn cho cuộc chiến nhỏ nhen của riêng mình với CĐV Arsenal hơn là cho mục đích chung. 

Erling Haaland, đừng diễn hài nữa!

Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, lời đáp trả của anh ta đối với những kẻ chế giễu là chỉ vào đầu mình, như thể ám chỉ sức mạnh tinh thần, và sau đó là vào huy hiệu vô địch Premier League trên tay áo. Tất cả những điều này sẽ tốt đẹp nếu Man City giành được 1 hoặc 3 điểm. Nhưng sau khi thua 1-5 thì sao?

Hành động này là lời nhắc nhở về việc Haaland, ngay cả với bản lý lịch sáng chói của mình, đã có một số ưu tiên sai lầm. Haaland để mình bị cuốn vào vở kịch. Cuối cùng, đó là lỗi của chính anh. Anh chính là kẻ khiêu khích đầu tiên với những trò hề thiếu sáng suốt tại Etihad vào tháng 9/2024, ném bóng vào đầu Gabriel Magalhaesvà gọi Gabriel Jesus là "thằng hề" và hỏi Myles Lewis-Skelly: "Mày là thằng nào vậy?”.

Arsenal đã thực hiện màn trả thù gần như hoàn hảo ở đây, ngay cả khi Lewis-Skelly ăn bàn thắng của mình bằng cách bắt chéo chân và ra hiệu lên trời để chế giễu màn ăn mừng "ngồi thiền" của Haaland. Những cử chỉ bắt chước hiếm khi trơ tráo hoặc có chủ đích hơn.

Những pha lên bóng của Haaland đã cung cấp nhiên liệu cho quả tên lửa mà Arsenal đang cần, với màn trình diễn tấn công tốc độ buộc Man City phải vất vả chống đỡ. Họ liên tục chế giễu anh ta, với Gabriel ăn mừng bàn thắng mở tỷ số của Martin Odegaard bằng cách hét vào mặt tiền đạo này. 

Khi tỷ số đang là 4-1, cầu thủ người Brazil đã tăng gấp đôi sự khinh thường khi ra dấu hiệu Haaland đi lấy giày của mình sau khi nó bị tuột ra. Đó là  hành động vô cùng nhỏ nhen.

Erling Haaland, đừng diễn hài nữa!

Chúng ta tự hỏi Man City có thể chịu đựng được bao lâu nữa khi thấy siêu sao của họ thu hút tất cả những kẻ phản diện như trò hề này. Không quan tâm đến việc trở thành thằng hề ở Emirates, họ cần anh ấy trở thành một tay săn bàn hiệu quả bằng tài năng của mình. 

Nhưng Haaland vẫn quá dễ dàng rơi vào trạng thái lười biếng khi anh cảm thấy một trận đấu đang tuột khỏi tầm tay mình. Mặc dù anh có thể đã nắm bắt cơ hội duy nhất của mình một cách tự tin, nhưng nếu không, anh ấy sẽ trở nên vô hình, ngoại trừ việc vỗ tay đáp trả những kẻ hành hạ mình trong đám đông.

Theo một nghĩa nào đó, mặc cảm tự tin của Haaland là có cơ sở. Anh đã ghi được 250 bàn thắng cho CLB chỉ sau 313 trận đấu. Lionel Messi cũng có 327 bàn, trong khi Cristiano Ronaldo đã ghi được 451 bàn. Nhưng thói quen ít tham gia của anh có bền vững không? 

Pep Guardiola có quyền yêu cầu nhiều hơn. Vào thời điểm mà chính nền tảng của Man City đang lung lay, với hàng phòng ngự có nhiều lỗ hổng đáng báo động và hàng tiền vệ đôi khi không tồn tại, thì số 9 không nên có những màn trình diễn tầm thường như vậy.

Guardiola giống như một người đàn ông ở bờ vực thẳm tại Arsenal, đá cỏ trong vô vọng khi Man City mất bóng vào tay Gabriel Martinelli, nhận ra việc đội bóng của mình sắp để thủng lưới lần thứ tư. Thật vô lý khi không yêu cầu Haaland một màn thể hiện nỗ lực tối đa. 

Ngoại trừ việc anh hầu như không di chuyển trong thời gian dài, như thể anh ấy đau khổ hơn vì những CĐV Arsenal gọi tên hơn là việc Man City đang nhận lấy thất bại có lẽ là đáng xấu hổ nhất của họ trong kỷ nguyên Guardiola. Anh vừa ký hợp đồng 10 năm. Điều tối thiểu anh có thể làm, trong thời điểm đau thương này đối với CLB, là bắt đầu cho thấy rằng mình thực sự quan tâm đến điều gì.

    Bình Luận