Jose Mourinho đã thực sự hết thời cùng triết lý thực dụng

​​​​​​​Thất bại 0-1 trước Everton không chỉ là một trận thua đau của Tottenham. Đấy có thể còn là chỉ dấu về một sự sụp đổ của triết lý bóng đá thực dụng. 
​​​​​​​Thất bại 0-1 trước Everton không chỉ là một trận thua đau của Tottenham. Đấy có thể còn là chỉ dấu về một sự sụp đổ của triết lý bóng đá thực dụng. 

16 năm trước, khi vời được Jose Mourinho về nước Anh, GĐĐH của Chelsea khi đó, ông Peter Kenyon nói: “Mourinho là đại diện cho thế hệ HLV bóng đá mới, nên chúng tôi tin tưởng ông ấy”.

16 năm sau, Mourinho bị công phá dữ dội bởi những thế hệ bóng đá còn mới hơn mình. Và, khi ông bại trận trước Carlo Ancelotti - người cùng thời, thì đó còn là thất bại của một triết lý có tên là thực dụng. 

Cùng thời kỳ Mourinho về nước Anh thì xứ sương mù còn đón tiếp thêm bậc thầy khác của lối đá thực dụng là Rafael Benitez. Họ chính là 2 HLV vừa giành 2 cúp châu Âu trong mùa 2003/04. Mùa giải 2004/05, Benitez đưa Liverpool vô địch Champions League. World Cup 2006, Italia lên ngôi vô địch thế giới.

Trước đó 2 năm, Hy Lạp cũng bằng lối đá phòng ngự đã tạo nên bất ngờ bằng chức vô địch EURO 2004. Quả bóng vàng danh giá năm 2006 thuộc về một siêu hậu vệ: Fabio Cannavaro. Từ bình diện CLB đến đội tuyển quốc gia, giai đoạn đó có thể coi là đỉnh cao của lối đá phòng ngự, đây cũng là giai đoạn tiêu diệt tất cả các số 10 cổ điển. Triết lý thực dụng lên ngôi đưa tên tuổi Jose Mourinho lên cao nhất. 

Ancelotti nổi trước Mourinho vài năm, từ khi cầm quân Juventus vào bán kết Champions League 1998/99. Về tuổi tác, “Carletto đại đế” lớn hơn “Người đặc biệt” 4 tuổi. Nhưng có thể xem họ là người cùng thời (cần nhớ một chi tiết là Ancelotti, Mourinho, Guardiola chính là bộ ba tiêu tiền nhiều nhất mọi thời đại).

Thập niên đầu tiên của thế kỷ 21 là cuộc đua tài của họ, giữa một bên là tấn công quyến rũ, và bên kia là phòng ngự thực dụng. Ancelotti từng xếp 3 “playmaker” ở giữa sân (Seedorf - Pirlo - Rui Costa), qua đó hình thành nên sơ đồ cây thông để đưa Milan xưng hùng xưng bá.

Còn Mourinho thì thích 4-2-3-1 với triết lý “2 tiền đạo là quá nhiều, còn 4 tiền vệ là quá ít”. Họ là hai HLV cuối cùng của một thời kỳ đã qua còn chinh chiến đỉnh cao sau 15 đến 20 năm.

Trận đấu giữa Everton và Tottenham là hiện thân của cuộc chiến giữa Mourinho và Ancelotti. Đấy là hai đội bóng kém tên tuổi nhất mà Mourinho và Ancelotti chỉ đạo. Nhưng chiến thắng vào đêm Chủ nhật của Ancelotti đã nói lên một điều ẩn dụ khác. Đấy là triết lý tấn công của Ancelotti vẫn có đất sống, còn triết lý phòng ngự của Mourinho đã hết thời.

Sự tỏa sáng của James Rodriguez - một cầu thủ mang vẻ đẹp của số 10 cổ điển mà Ancelotti rất thích, hay cách Everton cầm bóng có thời điểm lên tới 68%, đánh gục đội bóng có lối chơi phòng ngự phản công nhưng hoàn toàn không có điểm sáng đã phơi bày một sự thật, đó là triết lý thực dụng, lối chơi rình rập đã không còn đất sống, kể cả khi chúng chỉ hiện diện trong thời kỳ hoàng hôn của hai HLV sở hữu 5 chức vô địch Champions League này. 

Bóng đá càng ngày càng ngột ngạt và kim tiền. Những vẻ đẹp của Leeds United hay Everton gợi lại nhiều điều đam mê. Còn sự sụp đổ của Mourinho gợi cho người ta niềm cảm khái.

Tỷ lệ chuyền bóng thấp kinh ngạc
Trận gặp Everton, Kane chỉ có 16 đường chuyền. Tuy nhiên, tỷ lệ chuyền bóng chính xác của anh chỉ là… 56,3%. Đây là tỷ lệ chuyền bóng chính xác thấp kỷ lục của Kane. Mùa trước, thường thì thì Kane chuyền chính xác khoảng 70%.

XEM THÊM

Kết quả Sheffield 0-2 Wolves: Jimenez và Saiss ghi bàn trong 6 phút đầu, Wolves nhẹ nhàng giành 3 điểm

Lampard chỉ ra điểm mạnh nhất của Havertz

SỰ KIỆN NÓNG TRONG NGÀY

    Bình Luận