Tiếng chửi thề của Mancini
Trước vòng đấu 38 Premier League 2011/12, Man City và Man United đang có cùng 86 điểm. Tuy nhiên, Man xanh đứng trên nhờ hiệu số bàn thắng bại tốt hơn Quỷ đỏ. Vòng đấu cuối, đội chủ sân Etihad được gặp QPR trên sân nhà. Còn M.U phải hành quân đến sân của Sunderland.
Hai trận đấu diễn ra vào cùng đầu giờ chiều (giờ Anh). Trời nắng rất đẹp. Wayne Rooney mở tỷ số cho M.U ở phút 20, đó đồng thời cũng là bàn duy nhất của trận đấu giúp M.U hạ Sunderland 1-0. Khi trận đấu trên sân The Light bước vào phút bù giờ thứ 2 trong 3 phút bù giờ, thì ở Etihad, Man City vẫn đang thua 1-2 trước QPR. Nếu kết quả đó được giữ nguyên, hoặc nếu Man xanh chỉ kịp gỡ 1 bàn, M.U mới là nhà vô địch Premier League 2011/12.
Quay lại với Etihad, ngoài đường biên, HLV Roberto Mancini không thể hiểu nổi điều gì xảy ra trên sân. Đội bóng của ông đã dẫn trước QPR từ phút 39 sau bàn mở tỷ số của Pablo Zabaleta. Mọi thứ đều trong tầm kiểm soát của Mancini. Nhưng phút 48, cú đánh đầu về ngớ ngẩn của Joleon Lescott tạo điều kiện cho Djibril Cisse ghi bàn gỡ hòa 1-1.
Tuy nhiên, chỉ 7 phút sau đó, Man City lại có lợi thế lớn khi Joey Barton phải nhận thẻ đỏ trực tiếp sau pha đánh nguội với Carlos Tevez. Man xanh và Mancini hiểu rằng họ cần có chiến thắng và 40 phút còn lại của trận đấu, họ tra tấn hàng thủ và thủ thành Patrick Kenny với những cú nã “đại bác” tầm xa, tầm gần liên tiếp. Nhưng tất cả đều không khuất phục được Kenny trong một ngày mà thủ thành này có lẽ có trận đấu hay nhất trong sự nghiệp.
Thời gian đã trôi tới phút bù giờ thứ 2 trong tổng số 5 phút bù giờ mà Etihad có để níu giữ lại cúp bạc Premier League, nhưng tỷ số vẫn là 1-2. Bên ngoài sân, Mancini liên tục chửi bới, gào thét với các học trò. Có lẽ ông coi đó là cách tốt nhất để tiếp lửa. Và nó hiệu quả. Phút 90+2, Edin Dzeko đánh đầu cận thành gỡ hòa 2-2 cho Man City. Và cũng chỉ 1 phút 20 giây sau đó, Sergio Aguero hoàn tất cú ngược dòng kỳ diệu, ấn định chiến thắng 3-2 để mang về chức vô địch Premier League lần đầu tiên trong lịch sử Man City.
“Chúng tôi có chút ngạo mạn trước trận đấu với QPR. Chúa ơi. Họ chỉ là QPR, đội bóng khi ấy đang ở nhóm cuối BXH. Chúng tôi nghĩ rằng sẽ cho họ ra bã dễ dàng”, hậu vệ Micah Richards kể lại.
Lại nói tới M.U, khi trận đấu trên sân The Light kết thúc, tỷ số tại Etihad vẫn chỉ là 2-2. Sir Alex Ferguson cùng các học trò biết điều này. Họ cũng biết tại Etihad, Man xanh vẫn còn lại 3 phút bù giờ nữa. Đồng nghĩa Quỷ đỏ chỉ còn cách chức vô địch Ngoại hạng Anh vỏn vẹn 3 phút. Tất cả nín thở, hy vọng, chờ đợi, đếm từng giây. Hơn 1 phút sau đó, khi Aguero ghi bàn thứ 3, tin tức được truyền tới The Light, gương mặt Sir Alex, Phil Jones thất thần đến tội nghiệp. Họ hiểu rằng tất cả đã chấm dứt.
Phá luật giới nghiêm và danh hiệu nền móng
Thắng lợi ngoạn mục của Man City theo đánh giá của chính những thành viên CLB này bắt nguồn từ mùa Hè 2011, khi cả đội hành quân tới Los Angeles tập luyện. “Đó là những tuần lễ quan trọng. Sự đoàn kết được tạo ra trong 2 tuần tập huấn tại Los Angeles. Tinh thần là yếu tố quan trọng nhất của cả mùa giải”, Les Chapman, người phụ trách trang phục của Man City khi ấy tiết lộ.
“Lệnh giới nghiêm được Mancini đưa ra là 12 giờ đêm. Vào đêm cuối của tuần lễ tập huấn, chúng tôi có bạn ở Los Angeles rủ ra ngoài chơi. Khi quay lại khách sạn, Mancini đã đứng ở sảnh với đội trợ lý. Chúng tôi phải đi vòng ra cổng sau, trèo thang để trở lại phòng. Chúng tôi không bị bắt quả tang. Đó là câu chuyện mà chúng tôi kể với nhau nhiều lần. Chúng tôi có thể mất niềm tin từ Mancini nếu bị tóm. Điều đó giúp chúng tôi tin tưởng lẫn nhau hơn”, Micah Richards kể tiếp.
Chính thứ tinh thần đoàn kết được tạo ra từ những ngày tháng tập luyện trên đất Mỹ là yếu tố quan trọng giúp Man City có được danh hiệu bản lề. Đó là ngày lịch sử không chỉ của Man City, mà còn lịch sử với cả Premier League. Bởi đó là ngày cuộc đua vô địch Premier League không chỉ còn là sân chơi riêng của M.U, Arsenal hay Chelsea, ngày đặt nền móng cho đế chế Man City sau này.
XEM THÊM
Aguero mất chưa đến 1 thập kỷ để vươn thành huyền thoại
Man City & cú vươn mình của gã trọc phú
Man City, Chelsea, M.U và những nhà vô địch Premier League vĩ đại nhất
Bình Luận