Quá muộn để ra đi
Giống như Lionel Messi và chức vô địch World Cup, Pep vô địch Champions League 2022/23 cùng Man City là một danh hiệu không... cần thiết để chứng minh ông là HLV xuất sắc nhất. Nhưng đó là một danh hiệu thỏa mãn, một cột mốc đáng để đạt được trong sự nghiệp vốn đã rất vĩ đại. Trở lại đỉnh châu Âu sau 12 năm, Pep nhắc nhẹ mọi người về tầm vóc của mình.
Nhưng nếu Pep đạt cột mốc này 2 năm trước, trong trận chung kết với Chelsea, có lẽ lời chia tay đã dễ nói hơn. Khi đấy, hợp đồng của chiến lược gia người Tây Ban Nha với Man City chuẩn bị đáo hạn, và làm gì có mòn quà chia tay nào ý nghĩa hơn chức vô địch châu Âu đầu tiên trong lịch sử CLB. Trước thời điểm đó, Guardiola đã nhiều lần than thở rằng mình mệt mỏi, cần được nghỉ ngơi. Nhưng như tất cả đã biết, City thua Chelsea và Pep không muốn rời đi với tư cách kẻ thất bại.
Bây giờ mọi chuyện đã rất khác, Pep vẫn còn tới 2 năm trong giao kèo với The Citizens và trong lúc cao hứng sau trận chung kết Champions League, ông tuyên bố sẽ ở lại cho tới hết hợp đồng. Hiển nhiên, khi mọi thứ đang tốt đẹp như thế này, chẳng tội gì phải từ bỏ. Lại giống như Messi, Pep chắc chắn muốn được cùng Man City bước vào mùa 2023/24 với tư cách nhà vô địch châu Âu. Chỉ là leo lên đỉnh đã khó, ở lại còn khó gấp bội.
Giống một quả bóng được bơm căng tới giới hạn và giữ như thế suốt cả một mùa giải dài đằng đẵng, sự nỗ lực, khát khao của các thành viên Man City bây giờ đang xì dần. Ngay đến Pep cũng sẽ gặp trạng thái này, dù ông có thừa nhận hay không. Chắc chắn có thể bơm thêm vào được, nhưng quả bóng có đạt kích thước cực đại như trước hay không thì không chắc. Đó là vấn đề của mọi nhà vô địch, đặc biệt là vô địch cúp châu Âu.
Bài toán "thay máu" lực lượng
Guardiola thích sự phát triển dần dần hơn là một cuộc cách mạng đột ngột. Nhưng tại Man City, có 2 lần ngoại lệ của Pep. Đầu tiên là mùa hè thứ 2 của ông tại Etihad, khi có tới 9 cầu thủ đội một ra đi. Lần thứ 2 là mùa hè 2022, khi Man City chiêu mộ Erling Haaland, đồng thời phải mua thêm các nhân tố phục vụ cho sự thay đổi lối chơi xung quanh trung phong người Na Uy. Tính ra, City có tới 6 tân binh, bao gồm cả Julian Alvarez - cầu thủ được mua từ trước đó nhưng cho River Plate mượn lại.
Bộ khung City có thêm Haaland tưởng như đã kiện toàn nhưng lại buộc phải thay đổi trong mùa hè này, bởi lý do là họ đã... "ăn 3". Pep thừa thông minh để hiểu rằng muốn phát triển, cần có thêm những nhân tố mới. Dựa vào những gương mặt cũ thì rất an toàn, nhưng cũng có tác dụng phụ là sự trì trệ. Trường hợp của Ilkay Gundogan là một trong số đó. Đúng là Pep muốn giữ chân Gundogan nhưng nỗ lực là không quyết liệt. Pep biết tâm trí của Gundgoan đã ở một nơi khác khi đây không phải lần đầu tiên anh bày tỏ nguyện vọng ra đi. Giữ một người không còn tập trung hoàn toàn vào Man City không phải cách làm của Pep. Nhưng dù lý do ra đi là gì, không thể phủ nhận Gundogan quá hợp với phong cách của Man City và sự bổ sung Mateo Kovacic chưa chắc đã khỏa lấp trọn vẹn. Điều này dẫn tới việc City phải nhảy vào cuộc đua giành Declan Rice với Arsenal.
Vấn đề hàng tiền vệ chưa giải quyết xong, hàng thủ lại có chuyện. Joao Cancelo nằm trong danh sách thanh lý, còn Kyle Walker và Aymeric Laporte muốn ra đi vì ít được thi đấu. Nếu chia tay Laporte, City có thể phải cần thêm một trung vệ. Vị trí hậu vệ trái cũng chưa được giải quyết dứt điểm khi Pep vẫn đang phải luân phiên Nathan Ake, Manuel Akanji và Rico Lewis. Chưa hết, Bernardo Silva và Riyad Mahrez cũng đang được các đối thủ lôi kéo mạnh mẽ. Trong đó, sức hấp dẫn từ Saudi Arabia là không thể phủ nhận. City đang đứng trước nguy cơ mất đi 6 cầu thủ đội một chỉ trong một mùa hè, 3 trong số đó vừa chơi ở chung kết Champions League. Pep Guardiola cần “thay máu” lực lượng, nhưng theo cách bị động thế này thì không vui chút nào.
Bình Luận