Robbie Fowler & một thời 'phê pha' ở Liverpool

Liverpool cuối những năm 1990 không có thành tích cao nhưng là đội bóng quyến rũ bậc nhất Premier League với những con người vừa tài năng vừa có cá tính mạnh. Và Robbie Fowler chính là biểu tượng lớn nhất cho Liverpool giai đoạn đó, với màn ăn mừng “hút cocain” gây chấn động bóng đá Anh.

Robbie Fowler & một thời 'phê pha' ở Liverpool

Biểu tượng của Liverpool

Robbie Fowler sinh ra ở Toxteth, khu dân cư nổi tiếng phức tạp của thành phố cảng Liverpool. Ông lớn lên cùng những con phố đầy xung đột, bạo lực và nghèo khó, nơi mà bóng đá là lối thoát duy nhất cho những cậu bé muốn đổi đời. 

Fowler sớm nổi bật ở các đội trẻ nhờ khả năng săn bàn đáng kinh ngạc bằng chân trái. Đến khi ra mắt đội một năm 1993, Fowler lập tức ghi dấu ấn. Và chỉ trong vài mùa, ông trở thành tiền đạo chủ lực của Liverpoo, đội bóng mà ông yêu từ trong máu.

Fowler được CĐV Liverpool gọi bằng biệt danh “God” (Chúa trời) không chỉ vì số bàn thắng ghi được, mà bởi cách ông sống và chiến đấu vì màu áo đỏ. Trên sân, Fowler không hoa mỹ như Cantona, không cơ bắp như Alan Shearer, nhưng lại vô cùng thông minh trong di chuyển, chọn vị trí và đặc biệt là dứt điểm bằng chân trái. 

Ngoài sân, Fowler là hiện thân của văn hóa đường phố Liverpool: hài hước, nghịch ngợm, và có phần ngỗ ngược. Tính cách ấy khiến Fowler vừa được yêu mến cuồng nhiệt, vừa dễ gây rắc rối – mà vụ “ăn mừng cocain” là một điển hình.

Màn ăn mừng đi vào lịch sử bóng đá Anh

Robbie Fowler & một thời 'phê pha' ở Liverpool

Ngày 3/4/1999, Liverpool tiếp Everton tại Anfield trong trận derby vùng Merseyside. Mọi thứ sẽ trôi qua như bao trận derby căng thẳng khác, nếu như Robbie Fowler, người ghi cú đúp trong trận, không tạo ra một trong những khoảnh khắc tai tiếng nhất lịch sử Premier League. Sau khi ghi bàn từ chấm phạt đền, Fowler chạy đến đường biên, quỳ xuống và cúi đầu hít dọc theo đường vôi trắng như thể đang… “hít cocain”.

Cả SVĐ bùng nổ. CĐV Liverpool hò reo vì sự táo bạo của Fowler, trong khi phía Everton phẫn nộ. Truyền thông lập tức lên án. LĐBĐ Anh (FA) mở cuộc điều tra và ra án phạt treo giò 4 trận kèm theo khoản tiền phạt 32.000 bảng. 

Liverpool khi ấy giải thích rằng Fowler chỉ “giễu cợt” những lời buộc tội nhảm nhí của fan Everton, vốn từng lan truyền tin đồn rằng Fowler sử dụng ma túy. HLV Gerard Houllier của Liverpool cũng bênh vực học trò và nói: “Đó là phản ứng của một chàng trai bị vu khống, không phải một kẻ cổ xúy cho ma túy”.

Tuy nhiên, phía FA không chấp nhận. Dù mọi người đều hiểu Fowler không thực sự dính líu đến cocain, nhưng hành vi mô phỏng trên sóng truyền hình trực tiếp là quá phản cảm trong bối cảnh các chiến dịch bài trừ ma túy đang diễn ra khắp nước Anh. Đó không chỉ là một pha ăn mừng “thiếu suy nghĩ”, mà còn chạm đến nỗi đau của nhiều gia đình từng mất người thân vì ma túy, trong đó có chính Fowler.

“Tôi rất ghét ma túy, tôi chỉ quá tức giận”

Robbie Fowler & một thời 'phê pha' ở Liverpool

Sau này, trong nhiều cuộc phỏng vấn, Fowler bộc bạch về khoảnh khắc đi vào “sổ đen” bóng đá Anh. Ông khẳng định: “Tôi cực kỳ ghét ma túy. Một vài người thân trong gia đình tôi đã chết vì ma túy. Tôi lớn lên ở một khu phố nơi mà ma túy giết chết cả cộng đồng”. Đối với Fowler, việc bị cáo buộc sử dụng cocain không chỉ là lời sỉ nhục cá nhân, mà còn là sự xúc phạm đến nơi ông sinh ra.

“Tôi biết tôi đã sai. Màn ăn mừng đó thật sự xấu hổ, và tôi cũng thấy ngượng khi xem lại. Nhưng tôi đã quá giận dữ, quá phẫn nộ vì bị vu khống hết lần này tới lần khác”, Fowler nói. “Tôi không nghĩ đến hệ quả, chỉ muốn phản ứng lại ngay lập tức mà thôi”.

Dù bị phạt nặng, khoảnh khắc đó không khiến Fowler bị tẩy chay. Trái lại, nó càng khiến ông được xem là biểu tượng phản kháng của một thế hệ đại diện cho một Liverpool gai góc, đầy cảm xúc và bất khuất.

Fowler sau đó rời Liverpool, nhưng hình ảnh ông hít đường vôi vẫn là một trong những khoảnh khắc nổi bật nhất trong lịch sử Premier League. Không phải vì nó đẹp, mà vì nó là một khoảnh khắc phản ứng đầy cảm xúc của một con người sống thật với chính mình.

Một Liverpool vừa rực lửa, vừa nổi loạn

Robbie Fowler & một thời 'phê pha' ở Liverpool

Cuối thế kỷ 20, Liverpool không còn là thế lực thống trị, nhưng lại là đội bóng quyến rũ nhất giải Ngoại hạng Anh. Họ không ngại chơi đôi công, không ngại va chạm, và sở hữu một tập thể có cá tính mạnh đến mức không HLV nào dễ dàng kiểm soát. 

Đó là một Stan Collymore nổi loạn, một Steve McManaman hào hoa, một Patrick Berger đẹp trai lãng tử, một Michael Owen thần đồng lạnh lùng, và tất nhiên là Fowler đầy nổi loạn.

Liverpool của những năm ấy thường xuyên mang đến những trận cầu có tỉ số 5-4, 4-3 hay 3-3, nơi mà khán giả mãn nhãn với các bàn thắng, nhưng HLV thì… khổ sở với hàng thủ. 

Đó là thứ bóng đá mà ngày nay người ta gọi là “rock’n’roll football”, thứ bóng đá không toan tính, không phòng ngự số đông, mà chỉ biết tấn công và tạo cảm xúc. Và Robbie Fowler là giai điệu chính của bản rock ấy – gai góc, hoang dại và không hối hận.

Bài học từ đường vôi trắng
Màn ăn mừng “hít cocain” không chỉ là một tai tiếng, mà còn là biểu tượng cho một Liverpool dữ dội nhưng dễ tổn thương cuối thập niên 1990. Robbie Fowler khi ấy không phải là kẻ hư hỏng, mà là một con người phản kháng giữa vòng xoáy thành kiến, định kiến xã hội và những áp lực từ cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Đó là bài học về sự bộc lộ cảm xúc, về giá trị thật của cầu thủ, và về cách bóng đá phản ánh cả một thế hệ sống thật với chính bản thân mình.

T KHÓA: Robbie Fowler
    Bình Luận