Rodri 12 tuổi đã thích đàm đạo chiến thuật với HLV

Trả lời phỏng vấn tờ AS, Fran Alcoy - HLV đầu tiên của tuyển thủ Tây Ban Nha ở học viện Atletico - chia sẻ rất nhiều điều thú vị về cậu học trò cũ, về mùa giải 2007/08 mà họ làm việc chung ở đội Infantil (U13) của Los Rojiblancos, nơi còn có cả Lucas Hernandez, về sự nhạy cảm chiến thuật và trí thông minh kỳ lạ của Rodri ở tuổi 12...

Rodri 12 tuổi đã thích đàm đạo chiến thuật với HLV

PV AS: Cảm xúc của ông khi biết tin?

HLV Alcoy: Tôi rất hạnh phúc và tự hào khi một cầu thủ mà tôi có vinh hạnh từng huấn luyện nhận được giải thưởng ấy, một cách rất xứng đáng. Và tôi cũng rất hạnh phúc khi sau bao nhiêu năm lại có một người Tây Ban Nha có được vinh dự đó.

Ông đã nói chuyện với anh ấy chưa?

Chưa. Tôi có nói chuyện với cậu ấy khi cậu ấy mới dính chấn thương để có đôi lời động viên trong lúc khó khăn. Cậu ấy rất mạnh mẽ và tích cực. Tất nhiên là tôi sẽ chúc mừng cậu ấy, nhưng có lẽ phải chờ vài ngày, bởi vì bây giờ cậu ấy chắc chắn là đang hết sức bận rộn.

Ông đã huấn luyện anh ấy trong bao lâu?

Chỉ có một mùa thôi [mùa 2007/08]. Đó là mùa giải đầu tiên của Atletico Madrid, cũng là mùa giải đầu tiên của cậu ấy. Tôi thật may mắn khi có một cầu thủ như Rodri trong đội. Đó là một mùa giải tuyệt vời bởi vì chúng tôi đã giành được mọi danh hiệu có thể và anh có thể bắt đầu nhìn ra con đường tương lai của cậu ấy.

Trong đội còn có thêm nhân vật đáng chú ý nào không?

Có, đó là Lucas Hernandez.

Rodri 12 tuổi đã thích đàm đạo chiến thuật với HLV

Rodri có nhắc vài lần chuyện ông là người đóng vai trò quyết định trong việc anh ấy đá tiền vệ phòng ngự. Ông đã nhìn thấy phẩm chất gì ở anh ấy?

Những lời đó làm tôi xúc động. Thường thì những HLV đầu tiên sẽ để lại những dấu ấn đậm nét ở các cầu thủ. Cậu ấy sở hữu, trên tất cả, một trí thông minh tuyệt vời, sự nhạy bén chiến thuật cũng rất cao và cả tính kỷ luật. Rodri là mẫu cầu thủ mà ngay từ khi mới 11, 12 tuổi đã không cần ai phải chỉ bảo điều gì tới lần thứ hai. Anh sẽ nói ra các yêu cầu của mình, cậu ấy sẽ tiếp nhận và sau đó đưa ra những kiến giải của riêng mình. Tôi từng có những cuộc nói chuyện rất sâu về chiến thuật với Rodri, đúng rồi, khi cậu ấy còn là một cậu nhóc 12 tuổi. 

Bên cạnh đó thì năng lực chơi bóng của cậu ấy cũng rất tuyệt. Cậu ấy cũng rất hay về mặt kỹ thuật. Ở thời điểm đó cơ thể của cậu ấy chưa phát triển lắm, thậm chí còn lùn hơn so với đám bạn đồng trang lứa. Trong đội có nhiều cầu thủ to khỏe hơn nhiều, nhưng với sự nhạy cảm về chiến thuật, trí thông minh và những phẩm chất kỹ thuật mà cậu ấy có, tất cả đều tin rằng nếu không gặp vận rủi với chấn thương, cậu ấy sẽ trở thành một cầu thủ hàng đầu. Đó cũng là những gì Atletico Madrid nhìn thấy ở cậu ấy, một cầu thủ hàng đầu.

Rodri là người không bao giờ bỏ lỡ các buổi tập. Cậu ấy tập luyện với sự nghiêm túc đáng kinh ngạc, và điều đó khiến tôi phải chú ý, bởi vì bọn trẻ chơi bóng vì niềm vui là chính, nhưng riêng Rodri thì chú tâm vào tập luyện và tiến bộ. Sau mỗi buổi tập cậu ấy đều tiến bộ thêm được một chút vì, anh biết đấy, cậu ấy tới sân không chỉ để chạy, mà còn để cải thiện các kỹ năng của mình. Một cậu nhóc ở tuổi đó mà làm được như thế thực sự hiếm gặp.

Ông từng nghĩ là anh ấy có thể tiến xa tới mức nào?

Có thể là người giỏi nhất. Cậu ấy là một nhân vật đặc biệt trong độ tuổi của mình. Tất nhiên chúng ta không thể nói trước điều gì sẽ xảy ra, nhưng Rodri thực sự rất đặc biệt. Ngoài các giải đấu trong nước, chúng tôi còn tham gia các giải đấu quốc tế với sự có mặt của những đội bóng hàng đầu và Rodri luôn là cầu thủ hay nhất.

Rodri 12 tuổi đã thích đàm đạo chiến thuật với HLV

Thế sao Atletico không đẩy Rodri lên chơi với các cầu thủ lớn tuổi hơn?

Bởi José Mari Amorrortu, giám đốc đội trẻ ở thời điểm đó, là một người rất nghiêm khắc và cũng rất thành công với các đội trẻ. Ông ấy theo sát sự phát triển của từng cầu thủ và tin rằng các cầu thủ cần phải được đặt vào đúng vị trí của mình. Trừ khi đội một yêu cầu, còn lại các cầu thủ sẽ phải chơi với đúng độ tuổi của mình, đó là nguyên tắc của Amorrortu. Và ông ấy đã đúng. Thực tế là Rodri, Lucas, Theo, Oliver Torres, Koke, De Gea, Saul... đều là những "sản phẩm" của thời Amorrortu phụ trách. 

Đã 64 năm kể từ lần cuối cùng một cầu thủ Tây Ban Nha giành Quả bóng Vàng. Ngay cả những cầu thủ cỡ Raul, Xavi hay Iniesta cũng không thể giành được danh hiệu này. Điều đó nói lên rất nhiều về đẳng cấp của Rodri, đúng không?

Rất nhiều. Nhưng tôi nghĩ một số cầu thủ Tây Ban Nha khác cũng có cơ hội giành được danh hiệu này. Với Rodri, chúng ta đang nói tới pivot (tiền vệ trụ) hay nhất thế giới ở thời điểm hiện tại. Ở tuổi 28 cậu ấy vẫn còn rất nhiều thời gian. Dù cậu ấy vừa gặp phải một chấn thương nghiêm trọng, nhưng tôi tin là cậu ấy sẽ sớm hồi phục và không gặp vấn đề gì lớn. Cậu ấy là kiểu cầu thủ không ngừng tiến bộ, tiến bộ và tiến bộ...

Cách chơi của cậu ấy thực sự toàn diện, và cậu ấy là người có ảnh hưởng lớn trong những danh hiệu của Man City và đội tuyển Tây Ban Nha. Đó là sự ghi nhận cho những phẩm chất trời phú, cho những giá trị của cậu ấy, cả với tư cách một con người lẫn cầu thủ... 

Tôi biết bố mẹ Rodri và tôi biết cách họ giáo dục cậu ấy có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Người đại diện của cậu ấy, Pablo Barquero, cũng đóng một vai trò vô cùng quan trọng. Anh ấy gieo vào Rodri những giá trị đúng đắn, và đưa cậu ấy tới những đội bóng phù hợp nhất để cậu ấy có thể phát triển một cách vững chắc. 

Rodri có những điều kiện và phẩm chất tuyệt vời, nhưng bố mẹ cậu ấy trong môi trường gia đình và người đại diện trong môi trường công việc cũng đóng một vai trò sống còn.

 

    Bình Luận