Frank Lampard và Duncan Ferguson lại khác. Mà cũng lạ: bỗng nhiên Premier League có rất nhiều đội đang được dẫn dắt bởi các cựu cầu thủ từng gắn bó chặt chẽ khi còn thi đấu. Ole Gunnar Solskjaer tại M.U, Freddie Ljungberg tại Arsenal, Lampard tại Chelsea, và Ferguson tại Everton.
Người ta đã nói quá nhiều về tình trạng M.U vẫn chưa khá lên chỗ nào kể từ khi rơi vào tay Solskjaer. Nhìn chung, chưa thấy cựu cầu thủ này để lại được dấu ấn rõ ràng nào tại Old Trafford. Bấy nhiêu dù sao cũng đỡ hơn bước khởi đầu thất bại của Ljungberg tại Arsenal. Thế còn Lampard? Khá nhất, hẳn nhiên rồi. Vấn đề ở đây là hình như chẳng có mối liên kết nào giữa thành công mà Lampard đang có khi dẫn dắt Chelsea, với... bản thân ông.
Bay trên đôi cánh của hàng loạt ngôi sao trẻ do chính CLB đào tạo, đấy không bao giờ là điểm đặc trưng của một Chelsea mà ông chủ Roman Abramovich luôn mạnh tay rải tiền trong thời Lampard. Thủng lưới đến 24 bàn chỉ sau 16 vòng đấu, đấy cũng không bao giờ là đặc điểm của Chelsea từng vô địch Premier League chỉ với 15 bàn thua trong cả mùa bóng, với Lampard ghi bàn từ hàng tiền vệ nhiều hơn tổng số bàn thua của đội.
Xem ra, ấn tượng ban đầu mà HLV lâm thời Duncan Ferguson vừa thể hiện trong trận đầu tiên dẫn dắt Everton lại rõ ràng hơn cả. Chiến đấu một cách đơn giản nhất có thể, nhưng với mọi tâm huyết và năng lượng có được. Thêm phẩm chất “máu lửa” nữa. Và đấy chính là tiền đạo Duncan Ferguson trong màu áo Everton ngày xưa. Không có cầu thủ Scotland nào ghi bàn ở Premier League nhiều như Ferguson. Kỷ lục... lãnh thẻ đỏ ở Premier League cũng do Ferguson chia sẻ với Patrick Vieira và Richard Dunne. Ferguson “máu lửa” đến mức ông từng bị phạt tù chỉ vì phạm lỗi trên sân cỏ!
Djibril Sidibe tạt bóng vào vùng cấm địa để Richarlison đội đầu ghi bàn. Nếu quả có một con đường dẫn vào khung thành mà Ferguson chuẩn bị sẵn, muốn các cầu thủ của ông thực thi, chắc cũng chỉ đơn giản như vậy. Ferguson ngày xưa cũng là như vậy. Và khi hậu vệ đối phương sơ sẩy thì ngay lập tức Everton tận dụng cơ hội ghi bàn.
Đấy thật ra cũng chỉ là những chi tiết cụ thể. Bức tranh bao trùm về Ferguson vẫn là sự nhiệt huyết. Ít ra, đấy là hình ảnh tích cực mà Everton trong trận đầu tiên do Ferguson dẫn dắt đã thể hiện được. Ferguson ăn mừng các pha ghi bàn của Everton cứ như chính ông vừa trực tiếp đưa bóng vào lưới!
Bình Luận