Mọi chuyện bắt đầu với việc Alejandro Garnacho đến ăn sáng muộn, trong chuyến du đấu trước mùa giải đầu tiên của Erik ten Hag trên cương vị HLV của MU. Sau đó, Cristiano Ronaldo bắt đầu rời sân sớm. Ngôi sao Bồ Đào Nha sau đó đã thực hiện một cuộc phỏng vấn trái phép với Piers Morgan, nổ súng về mọi hướng, kể cả HLV. Sau đó, Marcus Rashford đến muộn trong cuộc họp toàn đội và bị loại khỏi đội hình xuất phát.
Một vài tháng yên tĩnh hạnh phúc với rất ít thông tin trong phòng thay đồ được đưa ra. Rồi sau đó, hết chuyện tiêu cực này đến chuyện tiêu cực khác xuất hiện trước thềm mùa giải mới. Đầu tiên, Jadon Sancho lười biếng và bật Ten Hag trên mạng sau khi bị bóc phốt. Vài ngày sau, Antony bị buộc tội bạo hành phụ nữ.
Anthony Martial đến tập không đúng giờ, trước khi Rashford tới hộp đêm sau thất bại nhục nhã ở trận derby trước Man City hồi tháng 10. Ba tháng sau, Rashford bỏ tập sau một đêm say khướt ở Belfast và nói dối về nơi lưu trú của mình. Thứ Bảy tuần trước, Garnacho thích một dòng tweet chỉ trích Ten Hag sau trận hòa 2-2 với Bournemouth... Chúng ta có cảm thấy mệt mỏi khi đọc danh sách dài những hành vi sai trái của các cầu thủ MU trong 2 năm qua? Sau đó hãy tưởng tượng Ten Hag phải cảm thấy thế nào khi phải đối phó với chúng...
Nhìn chung, phòng thay đồ của MU chỉ ổn định dưới thời Sir Alex Ferguson. Khi ông già gân còn dẫn dắt MU, việc rò rỉ thông tin trong phòng thay đồ cho giới truyền thông là cực kỳ hiếm và bất kỳ ý kiến bất đồng quan điểm nào cũng bị dập tắt nhanh chóng và tàn bạo.
Ruud van Nistelrooy bị buộc phải ra đi sau khi không đồng ý với việc phải ngồi dự bị trong trận chung kết League Cup; Roy Keane bị trừng trị sau khi tự ý thò mặt lên MUTV; David Beckham đã được bán cho Real Madrid sau khi Ferguson kết luận rằng anh đã mất tập trung vì lối sống nổi tiếng của mình.
Không có cầu thủ nào, dù tài năng hay có tầm ảnh hưởng đến đâu, có thể đứng trên HLV hoặc CLB, và đội tiếp tục thành công sau mỗi lần tống cổ kiêu binh. Màn trình diễn vẫn tiếp tục và Sir Alex là ngôi sao duy nhất không thể bị loại bỏ. Đối với ông, việc ông chứ không phải các cầu thủ cai trị CLB là điều tuyệt đối.
"Nếu một ngày HLV của MU bị các cầu thủ kiểm soát - nói cách khác, nếu các cầu thủ quyết định việc tập luyện sẽ diễn ra như thế nào, họ nên nghỉ những ngày nào, kỷ luật như thế nào và chiến thuật nên như thế nào - thì đó không còn là MU mà chúng ta biết. Nó tạo ra sức mạnh cho các cầu thủ và điều đó rất nguy hiểm. HLV sẽ không trụ được”, Ferguson nói.
Khi Ferguson nghỉ hưu vào năm 2013, MU không chỉ mất đi tinh thần đã giành được 13 chức vô địch Premier League và 2 Champions League, mà họ còn mất đi năng lực kiểm soát. Người kế nhiệm đầu tiên là David Moyes, đã đứng về phía các cầu thủ chỉ sau vài tuần làm việc.
Theo Rio Ferdinand, tất cả bắt nguồn từ việc ông cấm họ ăn khoai tây chiên vào đêm trước trận đấu. Ferdinand cho rằng chiến thuật phản ứng của Moyes cũng đã khiến các cầu thủ đi sai hướng. Moyes chưa bao giờ dẫn dắt một CLB tầm cỡ như MU và không được trang bị đầy đủ để đối phó với những cầu thủ tên tuổi.
Những người kế nhiệm ông như Louis van Gaal và Jose Mourinho lẽ ra phải chuẩn bị tốt hơn nhiều với những tổ chức khổng lồ mà họ đã từng làm việc, bao gồm Barca, Bayern Munich, Real Madrid, Inter và Chelsea. Tuy nhiên, cả hai đều gặp khó khăn trong việc áp đặt quyền lực của họ lên MU.
Chế độ tập luyện nghiêm ngặt của Van Gaal khiến ông gặp khó khăn với nhiều cầu thủ và tính cách vượt trội của ông, cùng với thói quen nói thẳng đóp chát những gì ông nghĩ cũng khiến họ xa lánh.
Phương pháp cổ điển và tính cách độc tài của Mourinho đã thuyết phục được một số cầu thủ như Ander Herrera, nhưng lại khiến những người khác khó chịu, như Paul Pogba. Mourinho cũng chỉ trích những cầu thủ mà ông cảm thấy thi đấu kém hiệu quả, đặc biệt là Luke Shaw và Martial.
Khi Mourinho bị sa thải và được thay thế bởi Ole Gunnar Solskjaer, có sự khác biệt đáng chú ý trong bầu không khí xung quanh sân tập. Bầu không khí độc hại mà Mourinho tạo ra đã biến mất, và những rung cảm tích cực giữa HLV và toàn đội đã dẫn đến kết quả thăng tiến đáng kể trong vài tháng đầu cầm quyền của Solsa.
Nhưng Solskjaer cuối cùng đã trở thành nạn nhân của phòng thay đồ vô pháp của MU, và khi sự tích cực ban đầu bắt đầu cạn kiệt, ông nhận ra rằng đang thiếu những nhân vật lớn có thể giúp khích lệ các cầu thủ khác. Một số cầu thủ đã từ chối làm đội trưởng và thậm chí không đủ can đảm để tự thông báo cho HLV, phải nhờ người đại diện nói hộ.
Solskjaer cũng phàn nàn về việc nhóm tan rã. “Khi tôi có một tập thể, tôi cần mọi người cùng đi theo một hướng. Khi mọi thứ không suôn sẻ, tôi đã thấy sự rã đám. Một số cầu thủ muốn chơi nhiều hơn và gây độc hại cho môi trường. Đó là một sai lầm lớn của tôi”.
Solskjaer cũng đã nói về những khó khăn khi làm việc với các cầu thủ “Thế hệ Z” và gọi một số cầu thủ trẻ là “bông tuyết”, nhưng sự khác biệt về thế hệ là một yếu tố đối với mọi HLV và mọi CLB. Sức mạnh cầu thủ không phải là căn bệnh của bóng đá hiện đại mà là căn bệnh của MU.
Những đội mạnh như Liverpool, Arsenal và Man City không gặp phải vấn đề như vậy. Mọi huấn luyện viên của MU kể từ Moyes đều đã xác định được vấn đề, nhưng không ai trong số họ có thể giải quyết tận gốc nó. Ralf Ragnick đã tóm tắt các vấn đề của MU tốt hơn bất kỳ HLV nào trước ông khi nói rằng CLB cần "một cuộc phẫu thuật toàn diện”.
Nhưng ông cũng nhận ra rằng việc giải quyết vấn đề không phụ thuộc vào một người, đồng thời nhấn mạnh sự cần thiết phải tạo ra một nền văn hóa phù hợp xuyên suốt cho CLB. “Nếu điều này xảy ra và mọi người đều muốn làm việc cùng nhau thì tôi tin rằng chỉ cần 1 năm để thay đổi những điều đó”, Rangnick nói vào tháng 4/2022.
“Cần có sự lãnh đạo mạnh mẽ bởi đây là điều mà không chỉ một HLV có thể làm được. Tôi chắc chắn Jurgen Klopp và Pep Guardiola đã không tự mình làm tất cả mọi việc tại Liverpool và Man City. Còn có những người khác tham gia, những người ở những vị trí nhất định để xây dựng lại”.
Chẩn đoán của Rangnick là một cách giải thích tại sao những nỗ lực rèn luyện kỷ luật của Ten Hag không có tác động thực sự đến đội và tại sao những làn sóng bất mãn liên tục xuất hiện có nguy cơ làm suy yếu ông ta, như đã xảy ra với Garnacho tuần trước.
Ten Hag được giao nhiệm vụ cải tổ các tiêu chuẩn khi kế nhiệm Rangnick vào mùa hè năm 2022, điều này dẫn đến việc ông có quan điểm cứng rắn như vậy đối với Sancho. “Đường lối nghiêm ngặt là điều mà CLB đã yêu cầu tôi vì không có nền văn hóa tốt trước mùa giải trước, vì vậy để đặt ra những tiêu chuẩn tốt, đó là điều tôi đã làm và nhiệm vụ của tôi là kiểm soát các tiêu chuẩn đó”.
Ten Hag vẫn đơn độc trong trận chiến này cho đến gần đây mặc dù sự trợ giúp đã đến từ NEOS. Sir Jim Ratcliffe và giám đốc thể thao Sir Dave Brailsford đã đại tu toàn bộ CLB trong 4 tháng kể từ khi nắm được chìa khóa cho hoạt động thể thao của CLB, thuê Omar Berrada làm giám đốc điều hành và thực hiện các bước để đưa Dan Ashworth làm giám đốc thể thao và Jason Wilcox làm giám đốc kỹ thuật, đồng thời chia tay John Murtough.
Nhưng chưa gương mặt mới nào bắt đầu làm việc, có nghĩa là việc nâng cao các tiêu chuẩn cần thiết trên diện rộng vẫn chưa bắt đầu. Việc Ten Hag không được Ratcliffe hoặc Brailsford bỏ phiếu tín nhiệm công khai cũng không giúp ích được gì. Vị trí của HLV không còn được đảm bảo trong bối cảnh có nguy cơ trở thành mùa giải tồi tệ nhất của MU thời hậu Sir Alex.
Khi kết quả tồi tệ, sự bất mãn sẽ tăng lên trong toàn đội và khắp CLB, và kết quả là tệ hại trong suốt mùa giải. Vì vậy, có thể sẽ có nhiều lời xì xào giận dữ hơn từ đội cho đến khi kết thúc mùa giải. Nhưng nếu Brailsford và Ratcliffe có thể hiện thực hóa mục tiêu thực hiện các tiêu chuẩn "tốt nhất trong lớp" trên toàn CLB, thì kịch bản ngày tận thế mà Sir Alex đã hình dung chính xác cuối cùng sẽ biến mất.
Bình Luận