Erik Lamela, thiên thần và ác quỷ
Bàn thắng mà Erik Lamela ghi ở phút 33 trong trận derby London đêm Chủ nhật xứng đáng có tên trong danh sách những pha lập công đẹp nhất mùa này. Đó là một cú rabona xuyên qua cả rừng chân hậu vệ Arsenal, xé lưới Bernd Leno trong sự ngỡ ngàng của tất cả.
Đó đồng thời là bàn thắng đầu tiên tại Premier League của Lamela kể từ… tháng 9/2019. Trong quãng thời gian này, Lamela đã thi đấu tổng cộng 40 trận Premier League mà không ghi nổi bàn thắng nào. Siêu phẩm đó được ghi trong niềm vui tột độ của cả Lamela lẫn Tottenham. Bàn thắng dẫn trước mở ra cơ hội chiến thắng cho Spurs, và nếu thật sự thắng, Tottenham sẽ trở lại với cuộc đua giành vé dự cúp châu Âu mùa tới.
Thế nhưng một lần nữa Spurs lại không bảo toàn được lợi thế, và Lamela cũng chẳng thể lưu lại một kỷ niệm đẹp trong ngày chấm dứt cơn khát bàn thắng. Chỉ trong vỏn vẹn 7 phút, từ phút 69 đến 76, Lamela khiến ngày vui của bản thân và cơ hội ngược dòng của Tottenham tan biến bằng 2 tình huống xử lý không thể ngớ ngẩn hơn.
Sau khi dính một thẻ vàng tương đối thừa thãi ở phút 69, chỉ vỏn vẹn 7 phút sau, Lamela không hiểu vì lý do gì lại “vung tay” trúng mặt cầu thủ đối phương trong một tình huống tranh chấp bóng, qua đó nhận thẻ vàng thứ 2, và phải rời sân trong tình thế Tottenham cần bàn gỡ hòa. Phút 33 lập siêu phẩm, phút 76 bị tiễn khỏi sân bằng tấm thẻ đỏ cực vô duyên, Lamela sắm cả vai thiên thần lẫn ác quỷ trong một trận đấu. Anh đồng thời trở thành cầu thủ thứ 5 trong lịch sử Premier League vào sân thay người, ghi bàn rồi lại dính thẻ đỏ.
Vấp ngã theo… thói quen
Hình ảnh của Lamela có chút gì đó khá giống với diện mạo của Spurs mùa này: Tạo ra hưng phấn bằng những bàn thắng dẫn trước, nhưng khép lại trận đấu vô cùng cụt hứng. Trận đấu với Arsenal đã là lần thứ 6 tại Premier League mùa này, Tottenham ghi bàn trước nhưng không chiến thắng chung cuộc.
Tuy nhiên, nếu như những cú vấp ngã vô duyên trước đó còn mang lại chút nuối tiếc thì trận thua Arsenal là hoàn toàn xứng đáng với Tottenham. Sau khi có bàn thắng dẫn trước, Tottenham đã chơi phòng ngự tương đối bị động, để Arsenal quá thoải mái cầm bóng và có bàn gỡ. Đây vốn không phải là kiểu phòng ngự của Jose Mourinho. Thường thì sau khi có lợi thế trong tay Mourinho sẽ tạo ra một thế trận phòng ngự chủ động, rình rập chờ thời cơ nhân đôi, nhân ba cách biệt chứ không phải kiểu phòng ngự đầy cam chịu của Tottenham vào đêm Chủ nhật.
Điều càng khó hiểu là sau khi Lamela bị truất quyền thi đấu, Tottenham lại đá tốt hơn. Rõ ràng khi bị đặt trong 2 lựa chọn là tấn công và phòng ngự, Spurs đã làm tốt nhiệm vụ tấn công hơn. Chính điều này khiến đội chủ sân Tottenham Hotspur bị NHM và giới chuyên môn chất vấn: Tại sao họ không duy trì một nhịp độ trận đấu ổn định, mà liên tục đi vào vết xe đổ “có bàn thắng-trùng xuống-bị gỡ hòa” đã kéo dài suốt mùa bóng này?
Thất bại trước Arsenal khiến Tottenham bị Top 4 bỏ xa tới 6 điểm, đứt mất mạch cảm hứng đã duy trì suốt cả tháng qua, đồng thời còn khiến Jose Mourinho phải chịu trận thua thứ 9 trong mùa này. Trong cả sự nghiệp của mình, Mourinho chưa bao giờ thua nhiều hơn 9 trận trong một mùa bóng, tại giải VĐQG.
Bình Luận