Vấn đề của M.U vẫn là phòng ngự

Đội bóng của Jose Mourinho có lối chơi quá nặng về phòng ngự? Và đấy thật ra đã là bản chất của Mourinho? Nói gì thì nói, nếu phải chỉ ra một nhược điểm lớn nhất mà Mourinho phải cải thiện cho M.U trước mùa bóng mới, đấy vẫn cứ là vấn đề phòng thủ.
Vấn đề của M.U vẫn là phòng ngự
Ngay cả giới hâm mộ M.U cũng phải nhiều lúc tỏ ra ngán ngẩm. Họ thường hát vang trên khán đài: “Tấn công đi nào. Tấn công đi nào”. Ban đầu, M.U coi bộ khởi sắc, với những trận thắng đậm đà trước West Ham, Swansea, Everton. Nhưng mùa bóng càng trôi đi thì hiệu suất ghi bàn của M.U càng giảm, hàng thủ càng trở nên vất vả hơn. Và đến một lúc nào đó thì mọi chuyện trở nên rõ ràng: đội bóng của Mourinho cứ phải ra sân với phần việc chính là phòng thủ, trông cậy vào tài nghệ của thủ môn David De Gea. Việc ghi bàn phía trên thì phụ thuộc hẳn vào Romelu Lukaku.

Một trong những điều rõ ràng nhất trong vài năm nay: M.U sống nhờ De Gea! Đấy đã là mùa thứ 4 liên tiếp De Gea được chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất M.U - danh hiệu trước đây chưa bao giờ thuộc về một thủ môn. Trên bề mặt, mọi chuyện quá ổn. De Gea là thủ môn hay nhất Premier League và M.U có hiệu số bàn thắng, bại tốt nhất trong vòng 8 năm. Kể cả những lúc vô địch dưới thời Alex Ferguson, hiệu số bàn thắng, bại của M.U cũng không sánh được với mùa vừa qua. Nhưng De Gea sẽ phải “gánh đội” cho đến bao giờ? Tình trạng thủ môn người TBN luôn phải bay lượn như chim và cứu M.U thoát khỏi hàng chục bàn thua rõ ràng sẽ không thể kéo dài mãi. Quan trọng hơn, điều đó nói lên rằng M.U chưa có một hàng thủ hoặc hệ thống phòng thủ an toàn, kín kẽ.

Một đội mạnh không thể bị bắn phá cầu môn nhiều như M.U. Theo số liệu của giới thống kê, nếu không có một thủ môn xuất sắc như vậy thì số bàn thua của M.U đã phải tăng vọt. Và khi ấy, người ta sẽ bảo Mourinho là HLV không biết xây dựng hàng thủ, hơn là HLV quá nặng về phòng thủ!


Sự thay đổi xoành xoạch giữa Eric Bailly, Phil Jones, Victor Lindelof, Marcos Rojo, Chris Smalling cho các giải pháp trung vệ, và cả những thay đổi ở khu giữa sân, khiến cầu môn của De Gea thường xuyên bị phơi bày, mời gọi đối phương dứt điểm. Như thế mà giới hâm mộ cứ hô hào cho toàn đội xông lên tấn công, thì kể cũng tội cho Mourinho.

Mà thật ra, M.U cũng tấn công chứ không chỉ cố thủ. Một đội luôn phòng thủ làm sao có thể về nhì, thua mỗi Man City “vô đối”! Vấn đề là cả hai hậu vệ biên Ashley Young và Antonio Valencia đều không có hiệu quả cao khi lên tấn công. Họ đều đã ở vào tuổi “băm” rồi, và cũng đều hết hợp đồng sau mùa bóng tới.

Mua ai thì mua, Mourinho cứ phải suy nghĩ về các vị trí ở hàng phòng thủ và tiền vệ trụ trong mùa chuyển nhượng. Rồi sau đó, ông sẽ lại phải lặn ngụp với những ý tưởng phòng ngự trước cũng như trong mùa bóng sắp tới. Hiện thời, M.U đã tăng cường tiền vệ Fred từ Shakhtar Donetsk và hậu vệ phải Diogo Dalot từ Porto. Thủ môn dự bị Lee Grant coi như không đáng kể. Mourinho nói ông cần mua thêm hai cầu thủ nữa. Đấy sẽ là những cầu thủ phòng ngự? Giới quan sát không phải chờ lâu, vì mùa chuyển nhượng tại Anh sắp kết thúc rồi.

CON SỐ
147 M.U phải chịu đến 147 pha dứt điểm đúng hướng khung thành  trong mùa vừa qua ở Premier League. Con số này cao hơn gấp rưỡi so với Man City (88) hoặc Liverpool (106). Số lần bị bắn phá đúng hướng khung thành của Chelsea hoặc Tottenham cũng ít hơn hẳn so với M.U.

Các hậu vệ biên M.U làm gì?
Xem các trận đấu của M.U mùa trước, ai cũng cảm nhận được rất rõ tầm quan trọng của các hậu vệ biên Antonio Valencia và Ashley Young. Nhưng đấy chỉ là cảm nhận chủ quan. Đối chiếu với số liệu thực tế thì Young chỉ kiến tạo được 21 cơ hội từ tình huống “bóng sống” trong cả mùa, và anh không thể lọt vào Top 20 ở Premier League về thông số này. Valencia còn đứng dưới Young trong danh sách.
    Bình Luận