Robert Green rõ ràng là đã ở bên kia sườn dốc của sự nghiệp ở tuổi gần tứ tuần. Cựu tuyển thủ Anh chọn Chelsea làm điểm dừng chân vào năm ngoái, chấp nhận số phận của thủ môn thứ ba, một người gần như không bao giờ là thành viên thực sự trong đội.
Ngay cả Willy Caballero còn chẳng mấy khi được đoái hoài, làm thế nào để Green được chú ý, nhất là khi đội bóng phía tây London chỉ mang anh về với nhiều mục đích khác, mặc dù có liên quan nhiều đến chuyên môn và vẫn có tên trong danh sách đăng ký thi đấu.
Tất nhiên, người gác đền sinh năm 1980 vẫn sở hữu những may mắn mà ngay cả nhiều đồng nghiệp cùng vị trí khác không có. Đó là vinh dự cùng ĐTQG góp mặt ở vòng chung kết World Cup 2010 cách đây gần một thập kỷ, mặc dù đó là cơn ác mộng mãi không thôi.
Green đến Chelsea khi bị Huddersfield thanh lý hợp đồng - nơi anh cũng là thủ môn số 3. Từ đó tới nay, anh chỉ ra sân đúng 5 phút ở trận CK Europa League và, không biết anh ta có cảm thấy buồn hay cô đơn ẩn giấu, sau niềm hân hoan đêm Baku?
Thực tế là Green buồn nhiều lắm, bởi việc chấp nhận đến một đội bóng lớn vào thời điểm xế chiều, đã là buồn rồi. Trong khi đó, Kepa và Caballero chẳng gặp bất cứ vấn đề nào về chuyên môn, và thủ môn thứ 3 đương nhiên chỉ còn cách ngồi chơi xơi nước.
Công việc chủ yếu của Green ở Chelsea là học hỏi chiến thuật như các cầu thủ khác, giữ tinh thần sẵn sàng thi đấu, và... đóng giả đối phương để đội hình chính thức nghiên cứu cách khắc chế. Có vẻ, Green giống như một quân xanh, hay “bao cát” để các đồng đội đấm đá.
Trở lại với những năm tháng huy hoàng nhất của người gác đền 39 tuổi. Năm 2010, anh có cơ hội bắt chính cho tuyển Anh trên đất Châu Phi, nhưng đó là vì họ chẳng thể tìm ra ai đủ tốt và huấn luyện viên Fabio Capello buộc lòng phải đưa Green vào khung gỗ.
Pha bắt bóng "đẻ trứng" ở trận mở màn gặp đội tuyển Mỹ đã khiến Tam Sư bị thủ hòa và gián tiếp bị đẩy xuống vị trí thứ 2. Sau đó, như chúng ta đã biết, họ bị cỗ xe tăng Đức nghiền nát ở vòng 1/8. Ác mộng đó có lẽ chưa bao giờ thôi trong lòng NHM tuyển Anh.
Nhưng, một năm qua, mọi thứ Green đang phải làm ở Chelsea rất khác so với khi anh đang là thủ môn số một. Anh là đồng đội của Kepa và Caballero, phải hành xử như đối thủ, mất đi động lực để tập luyện và phải tự tìm ra lý do và khát khao cho bản thân.
Green luôn là một trong 25 thành viên Chelsea đăng ký thi đấu ở Premier League. Anh tham gia hoạt động từ tập luyện, họp báo, gặp gỡ người hâm mộ và làm ấm.... Nhưng khi tiếng còi cất lên, Green lủi thủi bước lên khán đài, rót một tách trà nóng rồi nhâm nhi xem các đồng đội thi đấu.
Sau tất cả, 20 năm làm cầu thủ bóng đá cũng kết thúc với Green. Thôi thì 5 phút an ủi ở Baku cũng phần nào mang đến niềm vui cho thủ thành thứ 3 của Chelsea. Tạm biệt anh, một gã nô trung thành của bóng đá và kẻ pha trà ngắn ngủi tại phía tây London!
Bình Luận